21.
Vừa đi được nửa đường, tôi đụng mặt Lâm Uyển.
"Cô lấy gan ở đâu mà dám như thế hả, Lâm Nhiễm?"
"Cô chẳng qua chỉ dựa vào cái mặt giống tôi mà định dụ dỗ Trì Dã?"
"Đừng mơ, anh ấy sẽ không bao giờ thích cô đâu."
[Lâm Uyển giả vờ thanh cao đến buồn nôn, lúc trước vì muốn thể hiện "cái tôi" mà từ chối Trì Dã giữa đám đông, tưởng rằng như thế anh sẽ theo đuổi mãi, ai ngờ người ta chẳng thèm để tâm.]
[Chuẩn luôn, chơi trò (lạt mềm buộc chặt) mà chơi hỏng bét.]
[Nhìn Trì Dã ba tháng nay không hề nhắc đến cô ta, sốt ruột đến mức chạy đi gây sự kiếm sự tồn tại.]
[Và rồi khi thấy Trì Dã thân thiết với Lâm Nhiễm thì "vỡ phòng tuyến", phát điên luôn.]
Tôi chẳng buồn đáp lại.
Mua xong chai nước mới bước vào nhà thi đấu.
Trận bóng mà tôi đã bỏ lỡ ba tháng trước, lần này cuối cùng cũng không lỡ hẹn.
Trì Dã mặc đồng phục bóng rổ, nổi bật đến mức không thể không nhìn.
Tuổi trẻ tràn đầy sức sống, bừng bừng khí thế.
[Xin lỗi, tôi là mèo hay nhìn vào chỗ hiểm. Cái chỗ đó của anh ấy… rất to.]
[Nói ra làm tôi thấy… hơi run.]
[Thật ghen tỵ với Lâm Nhiễm, làm sao một người có thể cùng lúc có được cả tình yêu lẫn tiền bạc như vậy?]
[Nhận vía may mắn từ Lâm Nhiễm.]
[Nhận +1]
[Nhận +10086]
Lúc này, mặt tôi hơi nóng lên.
Ánh mắt dõi theo bóng dáng anh ấy trên sân.
Trì Dã dẫn bóng từ ngoài vạch ba điểm, bật nhảy, chuẩn xác ném vào rổ.
Cả khán đài vỡ òa trong tiếng hò reo.
Ánh mắt anh ấy dường như đang tìm kiếm gì đó.
Đến khi chạm phải ánh mắt tôi, khóe môi liền cong lên không thể kiểm soát.
Giờ nghỉ giữa trận, Trì Dã lập tức chạy về phía tôi.
Mồ hôi lăn dài theo đường quai hàm,
Vừa nóng bỏng, vừa gợi cảm.
Anh đứng trước hàng ghế khán giả, cách lan can, vừa thở hổn hển vừa nhìn tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!