Tống Thanh học trường cao trung ở huyện thành, từ Diêm Đóa đến đó đi hơn một giờ, cho nên cô từ lâu đã bắt đầu trọ ở trường, bình thường thì buổi chiều chủ nhật sẽ xuất phát.
Lần này bởi vì trời lạnh muốn mang chăn, cha cô nói muốn đến nhà thôn trưởng mượn cái xe đạp đưa chị hai, nên sáng ngày hôm sau mới chậm trễ xuất phát!
Cho nên người một nhà đều nhanh chống vệ sinh cá nhân, không đến 9h tối liền đi ngủ...
Tống Thiển gắt gao nắm đôi tay nằm thẳng ở trên giường, mơ hồ gian nghe được chính mình phập phồng hô hấp!
Nguyên lai là hai chị em cô ngủ chung phòng, mấy ngày nay cô sinh bệnh, Tống Chí Tiến sợ cô đem bệnh lây qua cho Tống Thanh, liền kêu Đổng Thành Mai dọn dẹp một căn phòng nhỏ không ai ở, bày biện một cái giường nhỏ trong phòng.
Tuy rằng bệnh tình đã tốt hơn, nhưng Tống Thiển không muốn dọn về, cùng cha mẹ Tống cũng không yêu cầu, cô liền thuận theo giả câm vờ điếc mà ngủ tại phòng nhỏ..!
Rạng sáng bốn giờ rưỡi, Tống Chí Tiến liền lái xe chở Tống Thanh đi rồi.
Thời điểm Tống Thiển tỉnh dậy, ánh sáng đã từ khe hở trên ván cửa tranh thủ chui vào phòng nhỏ, ngoài sân bận rộn thét to hết đợt này đến đợt khác...
"Thiên Tứ, con kêu chị ba rời giường, ăn cơm sớm một chút rồi đi đến trường học."
Đổng Thành Mai đứng ở trước bếp bận rộn, cũng không quay đầu lại mà sai sử Tống Thiên Tứ.
"Đã biết."
Tống Thiên Tứ từ miệng giếng kéo kéo xô nước lên, nước này so với tay chân lạnh cống như tuyết ấm áp hơn nhiều... "phành phạch" vài cái coi như đã rửa mặt, cũnh không nghiêm túc lau mặt mà lắc đầu vài cái, xem như kết thúc!
Lúc này, Tống Thiển đã đổi xong quần áo.
Cô mặc áo khoác màu làm cùnh quần bông màu xám, tóc ngắn ngang vai, trông rất đẹp... Nhưng xuyên đến cái nông thôn này, bất luận xấu đẹp gì thì cũng bị mang ra bàn tán..!
"Đi thôi."
Tống Thiển cầm bàn chải đánh răng ra khỏi cửa, hướng về lu nước bên ngoài mà đi tới...
Bởi vì sợ cháo lạnh, Đổng Thành Mai lại đun lửa lớn hơn, thuận thế cho thêm hai cái trứng gà.
Thời điểm Tống Thiển rửa mặt xong đến bàn ngồi xuống, chén cháo nhỏ đã bưng lên thật tốt, ở giữa còn có hai quả trứng gà đã bóc vỏ... Trắng nõn mê người.
"Nhanh ăn đi, nếu không chút nữa cháo lại nguội lạnh." Tống Thiên Tứ đưa cho cô một đôi đũa*.
*Ăn cháo mà lại đưa đũa là sao nhở?! Bản convert có chút lạ kỳ nha?!?!
"Ân." Tống Thiển tiếp nhận liền vùi đầu uống cháo.
Ăn được một nửa, chén nhỏ đột nhiên nhiều ra nửa củ khoai lang đỏ, Tống Thiển ngẩng đầu nhìn về phía cậu.
"Ăn nhiều một chút, mỗi ngày ăn nhiều hơn một chút, sẽ cao lên a."
Tống Thiển không nói lời nào, lại cúi đầu.
Cơm nước xong cũng đã gần 7 giờ, hai người bọn họ chuẩn bị rời đi!
Trước khi đi, Đổng Thành Mai ở bên tai Tống Thiên Tứ không ngừng dặn dò: "Tan học xong liền trở về, đừng la cà ngoài đường."
"Vâng vâng vâng... A! Muộn rồi! Tụi con đi trước đây, tạm biệt mẹ." Tống Thiên Tứ đáp cho có lệ, lôi kéo Tống Thiển hướng ra phía ngoài cổng mà chạy.
"Chạy chậm một chút, coi chừng chị ba té ngã bây giờ!!!." Giọng mẹ Tống bị ném lại ở phía sau.
Sơ trung ở thôn Diêm Đóa cùng nhà trưởng lão cách vách giáp cuối chợ, đi đường không đến nửa giờ...
Trên đường gặp không ít bạn học, kề vai sát cánh hi hi tiếu tiếu mà vào lớp..!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!