Editor: Mèo Tai Cụp (@DiepThienThanh085)
[Mèo Tai Cụp: Tui đã comeback rồi đây ~.~]
___________________________________
Mọi người duỗi đầu nhìn thấy một tiểu cô nương đứng bên cạnh lôi kéo cánh tay Hạng Loan Thành, đôi mắt đầy vẻ trấn định, nghiêm túc từng câu từng chữ nói: "Tôi và cậu ấy cùng nhau trở về!"
"Hơn nữa cậu ấy còn có thương tích ở đùi, đi đứng còn khó khăn chứ huống chi là đánh dì Triệu ra nông nỗi như giờ."
Không ít mấy đứa nhỏ từng bị Hạng Loan Thành đánh qua muốn phản bác, đừng nhìn hắn gầy trơ như cây trúc vậy mà coi thường, sức lực của hắn không hề nhỏ chút nào!!
Bọn chúng liên kết thành một nhóm cũng chả đánh lại hắn, chỉ có ngậm ngùi mà ngoan ngoãn nghe lời...
Vừa định mở miệng thì bị ánh mắt hung tợn của Hạng Loan Thành dọa lui, nếu không có cha mẹ bảo hộ sau lưng thì người bị đánh tiếp theo là chúng không chừng?!!
Bất quá nếu không chủ động trêu chọc hắn thì hắn cũng không động thủ...
Bọn chúng sẽ không chọn cái chết đâu!!!
Sẽ không!!!
Mấy đại nhân trong thôn lại nhìn đến cậu thiếu niên gầy yếu kia, nhìn đến vệt đen kỳ lạ ngay trên ống quần thì đã ngộ ra..!
Thì ra là bị thương!
Nhìn khá giống máu, nhưng đã chuyển thành đen cũng không thấy chút vệt đỏ nào cả, không biết là có tin tưởng được không!?
"Hơn nữa, lúc 11 giờ tôi với cậu ấy chỉ mới đi được nửa đường về nhà, bây giờ chỉ mới trôi qua 50 phút... Nếu dì Triệu nói cậu ấy đánh dì hôn mê bất tỉnh thì dị cũng có chút yếu a?!!"
Triệu quả phụ vừa nghe tâm liền luống cuống, khi đó ả chỉ lo trông ngóng khi nào Hạng Loan Thành về đến thì cho gọi người trong thôn đến đây, không có quá chú ý chi tiết này!
Thời gian không khớp, lại có người làm chứng, chuyện bịa đặt vốn đã khôi hài nay lại càng thêm buồn cười.
Không ít nữ nhân phía sau ả cười châm chọc, cũng không cho nam nhân nhà mình lên tiếng bênh vực, nếu không lại bị có một chân với ả ti tiện này thì toang!
Nam nhân cấp dưới cử Triệu quả phụ không nghĩ đến chủ vài câu nói đơn giản, mà vấn đề đã chuyển biến khác đi.
Kế hoạnh của họ là tìm kiếm đại một người qua đường nào đó phụ họa thêm, kêu tiểu tử này phụ trách với Triệu quả phụ, tiến hành xác lập hôn lễ sẽ được tổ chức.
Nhưng nghĩ lại nếu chỉ có một người phụ họa thì hiệu quả không cao, không bằng kêu cả thôn đến đây chứng kiến cho vui nhả vui cửa.
Nếu đại sự thành công, thì cái thai của Triệu quả phụ sẽ không bị nghe ngờ.
Triệu quả phụ rãnh rỗi ăn chơi ngồi rồi, không viết đột nhiên vì sao bụng lại có thêm nhiều hơn một đứa trẻ?! Không một nam nhân nào chịu giúp ả hết, nên ả chỉ có thể nghĩ ra cách này!
Chẳng qua là bất đắc dĩ! Chả lẽ lại nói Tống Cương ở dưới kia sợ ả tuổi già cô đơn, nên cho ả một đứa con?
Bây giờ mọi chuyện lại thành ra thế này?
Có thể là do quá kích động, Triệu quả phụ đột nhiên phun một ngụm nước ói.
Quần chúng bên ngoài nhìn đến huyên náo.
Này khẳng định là mang thai rồi, chồng chỉ vừa qua đời mấy năm, nay lại lồi ra cái thai, chuyện này suy nghĩ đơn giản cũng rõ a.
Hạng Loan Thành một bộ dạng chế giễu, cong môi cười lạnh: "Nếu bà khẩng định là tôi làm gì bà, nhưng chỉ mới chưa đầy nửa giờ trôi qua liền có thai nhanh thế à?"
Qua khe hở của đám đông, Triệu quả phụ nhìn về phía nam nhân khi nãy nói giúp ả, nhưng người ta lại không dám ngước mắt nhìn lại ả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!