Chương 50: (Vô Đề)

Nội dung trọng điểm:

Sự thật kinh thiên động địa sắp được vạch trần.

Meo ~" Tư Vũ Phi nằm ngửa, trong đầu trầm tư suy nghĩ xem làm thế nào để giao tiếp với Hiểu Mộc Vân.

Hiểu Mộc Vân đứng dậy, đẩy cửa sổ ra. Bên ngoài không có ánh mặt trời, chỉ còn màn đêm đen kịt, mang theo cảm giác bất an.

"Phi Phi, tốt nhất ngươi nên trở về sớm thì hơn." Hắn lẩm bẩm tự nói..

"Meo." Không chỉ đã trở về, mà còn đang ở ngay trước mắt ngươi, bất ngờ không?

Nghe thấy tiếng mèo kêu, Hiểu Mộc Vân bước lại gần nó, mỉm cười nhìn chằm chằm, hỏi: "Khát nước à?"

"Meo." Không khát.

"Xem ra là khát rồi. Để ta đi lấy ít nước cho ngươi." Hiểu Mộc Vân xoay người tìm một cái bát sạch.

Tư Vũ Phi: "..."

Xem ra giao tiếp không suôn sẻ.

Hiểu Mộc Vân rót nước sạch vào bát rồi đặt trước mặt Tư Vũ Phi: "Mèo nãy giờ như vậy, chắc hẳn khát lắm rồi."

"Meo." Tư Vũ Phi bò dậy, đôi mắt tròn xoe thoáng ánh sắc vàng nhìn hắn.

Hiểu Mộc Vân chăm chú quan sát nó, trên môi nở một nụ cười dịu dàng cùng chút từ ái.

"Meo meo." Ngươi không định học ngôn ngữ mèo à?

Tư Vũ Phi vừa khuyên nhủ, vừa uyển chuyển bước đi, từng bước nhẹ nhàng tiến đến bát nước trước mặt. Nó cúi đầu, thè lưỡi l**m một chút. Sau khi uống vài ngụm nước, Tư Vũ Phi cảm thấy bình tĩnh hơn. Trước khi ngất xỉu, hắn đã thiết lập một trận pháp bảo vệ cơ thể mình, nên tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì. Hiện tại, điều quan trọng là tìm cách báo cho Hiểu Mộc Vân biết tình hình. Không còn cách nào khác, người duy nhất hắn có thể trông cậy vào lúc này chính là y.

Tư Vũ Phi nhìn bát nước bên cạnh, rồi đưa móng vuốt chạm nhẹ vào.

Hiểu Mộc Vân không tỏ ra tức giận, vì mèo nghịch nước là chuyện bình thường.

Sau khi làm ướt móng vuốt, Tư Vũ Phi bắt đầu cố gắng viết chữ lên mặt bàn.

Ta

- là

- Tư

- Vũ

- Phi.

Với cơ thể mèo, viết chữ không dễ dàng chút nào. Hắn viết xiêu vẹo, nhưng vẫn kiên nhẫn cố gắng. Tuy nhiên, ngay khi sắp hoàn thành chữ "Ta", một động tác không cẩn thận làm chữ bị xóa mất.

"Bang." Chữ "Ta" vừa viết xong đã tan thành mây khói.

"Meo!" Tư Vũ Phi phát cáu, đập mạnh xuống bàn.

Biến thành mèo rồi, có vẻ như cơ thể này đã ảnh hưởng đến tính cách hắn, khiến hắn trở nên nóng nảy thất thường.

Mà thật ra, ngày thường hắn cũng hay nổi cáu với Hiểu Mộc Vân.

"Bang!" Nghĩ đến đây, Tư Vũ Phi liền thẳng tay đập móng vuốt lên trước mặt Hiểu Mộc Vân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!