Chương 175: PN: Tuổi tác thay đổi

Nội dung lược thuật trọng điểm:

Tư Vũ Phi trưởng thành + thiếu niên Hiểu Mộc Vân.

Tiểu Tư Vũ Phi + đại Hiểu Mộc Vân

••••••••

1. Nếu hiện tại Tư Vũ Phi và thiếu niên Hiểu Mộc Vân ở chung một phòng

Nguyên nhân bắt đầu là do Tư Vũ Phi trong lúc dọn dẹp tàng bảo khố của Phục Hi Viện, phát hiện một món bảo vật thời thượng cổ tỏa ra hơi thở kỳ lạ, liền tiện tay mang về sân nghiên cứu.

Hắn loay hoay với món bảo vật suốt nửa ngày. Đến chạng vạng, trong sân có một vị khách đến.

"Phi Phi, hôm nay ta đi ngang qua gần đây, nên đã xin Phạm Đan cho nghỉ một ngày để ghé thăm ngươi." Thanh âm Hiểu Mộc Vân truyền vào tai Tư Vũ Phi.

Nghe thấy giọng Hiểu Mộc Vân, Tư Vũ Phi theo bản năng ngẩng đầu, còn chưa kịp nở nụ cười thì ngón tay hắn vô tình chạm vào một điểm nào đó trên bảo vật.

Ngay lập tức, từ bảo vật truyền ra một tiếng gầm rú điên cuồng.

Khi Tư Vũ Phi cúi đầu nhìn lại, một luồng ánh sáng trắng chói mắt từ trong bảo vật phát ra.

Lúc hắn lấy lại tinh thần, liền nhận ra mình đang ở trong một không gian đen ngòm.

Hắn ngẩn người, sau đó tiện tay vung lên, một lá hỏa phù kẹp trong tay lập tức bốc cháy.

Ánh lửa dâng cao, bên trong ngọn lửa hiện ra hai khuôn mặt. Một là Tư Vũ Phi với chiếc mặt nạ, người còn lại rõ ràng là Hiểu Mộc Vân khi còn thiếu niên.

"A." Tư Vũ Phi trừng lớn đôi mắt, kinh ngạc.

Trong bóng tối, thiếu niên Hiểu Mộc Vân ra tay tấn công hắn. Phương thức công kích của Hiểu Mộc Vân không dựa vào tốc độ, Tư Vũ Phi nhìn rõ ràng động tác của hắn, dễ dàng đưa tay ra, giữ chặt lấy bàn tay của đối phương.

Hiểu Mộc Vân kinh ngạc khi thấy đòn tấn công của mình bị hóa giải dễ dàng, liền tung một cước về phía trước.

Tư Vũ Phi chỉ khẽ liếc mắt, niệm lực lập tức trói chặt thân thể thiếu niên, đè hắn sát xuống mặt đất.

"Ưm!" Hiểu Mộc Vân cố sức giãy giụa.

Niệm lực nếu bị nhận ra sẽ dễ dàng hóa giải, nhưng Tư Vũ Phi rất khéo léo. Sau khi dùng niệm lực áp chế Hiểu Mộc Vân, hắn còn thi triển một pháp thuật mạnh mẽ để phong tỏa hoàn toàn đối phương. Khi đã chắc chắn Hiểu Mộc Vân không thể động đậy, Tư Vũ Phi đặt lá hỏa phù xuống sàn, ngón tay khẽ búng một cái.

Trong nháy mắt, ánh lửa bùng lên rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ nơi đây.

Chỗ này hóa ra là một căn phòng, bốn phía đều là tường kín, ngoài hai người họ ra, chẳng còn gì khác.

"Oa." Tư Vũ Phi cũng bò trên mặt đất, chỉ vì muốn tiến lại gần để nhìn rõ thiếu niên trước mặt.

Hiểu Mộc Vân, không rõ vì sao lại xuất hiện ở nơi này, còn bị một con quái vật mặt đen đánh bại, giờ đây chỉ biết nhìn chằm chằm hắn với gương mặt cau có, đầy vẻ khó chịu.

Chỉ riêng việc Tư Vũ Phi tùy tiện dùng pháp thuật khiến ngọn lửa bừng sáng mạnh hơn cũng đã cho thấy người này không phải kẻ tầm thường.

Tư Vũ Phi gần như muốn đem mặt nạ dí sát vào mặt Hiểu Mộc Vân. Ánh lửa có thể xua tan bóng tối, nhưng lại không thể soi rõ đôi mắt sâu thẳm, đen tuyền của thiếu niên này.

Hiểu Mộc Vân bị sự kỳ lạ ấy làm cho bối rối, bất giác nhìn chằm chằm vào mắt Tư Vũ Phi.

"Ngươi là thứ gì?" Hiểu Mộc Vân tuy rằng thân thể bị trói buộc, nhưng miệng vẫn không chịu yên, "Mang ta đến nơi quỷ quái này là có mục đích gì? Còn nữa, làm ơn tránh xa ta một chút."

"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?" Tư Vũ Phi cảm thấy giọng điệu bừng bừng lửa giận này nghe có chút quen thuộc.

"Hừ, nhàm chán." Hiểu Mộc Vân dời ánh mắt, không buồn trả lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!