Song tấu
Bạch Lãng cảm thấy ánh đèn sân khấu ở hiện trường nóng đến mức gần như đốt cháy cậu. Đôi mắt cậu ươn ướt, mỗi lần hít thở đều cảm thấy khô khốc, trên chóp mũi lại có mồ hôi, khiến cậu theo bản năng muốn dùng tay chạm vào. Nhưng khi nhìn thấy Kỳ Tư Niên đứng dưới ánh đèn, cậu liền nhịn xuống.
Kỳ Tư Niên quay người lại, trao đổi ánh mắt với cậu, sau đó anh giơ tay lên gọn gàng, hít một hơi thật sâu, trong một hơi thở, giai điệu nhanh và mượt mà của đàn cello và violin đồng thời cắt qua khoảng không.
Trái tim của khán giả căng thẳng.
Bản Handel G thứ buồn và trữ tình trong trí nhớ của họ được trình bày ở tốc độ 80 bpm, giai điệu chủ đề mới được lồ ng ghép với nhịp điệu mới và được thể hiện tùy ý theo quãng thứ tư.
Bạch Lãng và Kỳ Tư Niên không hẹn mà cùng vứt bỏ đi độ rung, nhịp điệu sạch sẽ không bị trĩ hoãn, những nốt nhạc nhảy lên không ngừng, trọng tâm chợt gần chợt xa, đôi khi rơi vào những hợp âm liên tục kiêu hãnh và tươi sáng của violin, đôi khi bị thu hút bởi tiếng trầm tuyệt đẹp và rộng lớn của đàn cello.
Đối với bản nhạc khiêu vũ Passacaglia bí ẩn và hay thay đổi, một số nhạc sĩ thích sử dụng rung để tạo ra âm vang buồn, trong khi những người khác lại thích xử lý nó thành Allegro ngọt ngào và tươi mới. Handel mà Kỳ Tư Niên muốn diễn giải hoàn toàn khác với hai phong cách phổ biến này.
Cú cúi và nhảy cung liên tục ở mức độ cực cao của đàn violin được chuyển đổi rõ ràng và tự nhiên, và mỗi chuỗi biến tấu tràn ngập bầu không khí đầy màu sắc; đàn cello thay đổi phong cách dài và ổn định thường thấy của nó, mọi nốt nhạc đều được tắm trong một phong cách nồng nhiệt và không gò bó. Nó theo đuổi âm sắc của cây vĩ giống như theo đuổi vị thần toàn năng không gì sánh bằng.
Nhiệt độ đột ngột tăng lên, mọi người đang nghe đều nín thở, lạc vào trong cảnh mộng..
Giai điệu thuộc về violin sáng ngời mà nóng bỏng, nó kiêu ngạo bước vào, ngân vang những âm điệu khí phách:
Eil mio destin cosi ( Chúng ta tìm kiếm vận mệnh của mình)
Solinga netumulti ( Tìm người đốt cháy linh hồn)
Che piu cercando io vo? ( Chính xác thì chúng ta đang kiếm tìm điều gì?)
Âm điệu của đáng cello nghiêng về phía trước đuổi theo, nhịn điệp nhanh ấy chảy xiết trịnh trọng đáp lại:
Delluniverso, delluniverso intero ( Là toàn bộ vũ trụ)
Quando necieli il raggio ( Là tia sáng nơi chân trời)
Nasca il giorno, o il giorno muoia ( Là bình minh cùng hoàng hôn)
Amor,! amor epalpito! ( Là tình yêu! Là tình yêu!)
Sempre lieta neritrovi! ( Chúng ta có được cuộc sống vĩnh cửu trong tình yêu!)
Sự hòa hợp của hai giai điệu vừa đẹp vừa mộng mơ, vướng víu và đối lập, hỏi đáp nhau. Mỗi lần qua lại va chạm đều có một loại cảm giác uy lực tinh xảo, như thể được chế tạo riêng cho hai người, từ âm điệu đến hợp âm, từ hơi thở đến biến tấu, đều thăng hoa thành những tia lửa rực rỡ vô song!
Cuối cùng, âm thanh của đàn violin đột ngột vang lên và biến thành tiếng kêu lớn của loài chim, trong khi đàn cello chìm dần xuống dưới, mở rộng khoảng cách thành nhiều biến tấu liên tiếp. Trước khi đoạn coda cuối cùng xuất hiện, chủ đề G thứ lại vang lên, với một loạt hợp âm rải đối âm kéo dài đến độ chênh lệch cao độ thứ mười ba xa xôi và hai giai điệu ôm lấy nhau một cách mãnh liệt.
Quá đẹp.
Bạch Lãng nhắm chặt mắt lại.
Lúc này cậu gần như kiệt sức, hơi thở và bàn tay phải giơ lên hơi run rẩy, chiếc áo sơ mi bên dưới bộ tuxedo ướt đẫm mồ hôi. Mọi tiếng động xung quanh dường như bị cô lập cách xa hàng nghìn dặm, dàn nhạc ngồi trên sân khấu và hàng nghìn người xem dưới sân khấu đã biến mất.
Kỳ Tư Niên quay đầu lại nhìn cậu, mỉm cười với cậu.
Thời gian dường như bị mắc kẹt ở thời Trung cổ, nhưng lại như đang trôi nhanh về phía trước trong nụ cười này.
Khán giả đầu tiên đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt: "Hoan hô!"
"Hoan hô!"
"Hoan hô!"
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, Bạch Lãng lần nữa trở về thế giới, ngồi trên ghế đàn tiếp nhận tiếng hò reo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!