Chương 47: Điều đáng trân quý

"Người mới ơi, cô mau lên tiếng đi!

"Hoa Linh Lan vui vẻ chuyển sự chú ý sang vị khách mời cuối cùng. Nhân Mã còn chưa kịp suy nghĩ phải mở đầu bằng câu gì cho thật oách thì Oa Oa đã cướp lời, móc mỉa Hoa Linh Lan:"Người mới?

Hừ, người ta sắp trở thành người nhà của đại thần Scorpi rồi, tức là cũng sắp trở thành bạn của chúng ta đó, chị có thể dùng từ gì khác cho thêm phần thân thiện không?"

"Đúng rồi, là tớ bất cẩn."

Hoa Linh Lan điều chỉnh giọng nói ra vẻ ngậm ngùi "Xin lỗi em nhé, Sagitt."

Hai người... lên sóng không thể ngưng tạo nghiệp được sao? Gì mà "người nhà" chứ? Trời ơi, mục bình luận lại loạn cào cào rồi kìa. Nhờ công hai người cả đấy: "Hóa ra đại nhân là hoa đã có chậu.",

"Không thể nào đâu. Không thể nào đâu...", "Hu hu hu...", "Khóc một dòng sông.", "Khóc mười dòng sông.", "Khóc n dòng sông.", "Nè mấy vị trên chơi trò cũ rích đó hoài không chán à?

"... Nhân Mã thầm cười ha ha trong lòng, mồ hôi đã bắt đầu túa ra. Cuối cùng, cô cũng không trốn được số phận. Cũng phải thôi, chính Scorpi đã đưa cô vào tình cảnh này. Mà nếu đã liên quan đến đại thần Scorpi rồi thì ai mà dám bơ chứ?"Sagitt?" Lần này, đại thần Dalzel Sunshine đã gọi đích danh "Em có ở đó không?"

"Ơ... Vâng, em đây!

"Nhân Mã đành phải lên tiếng. Trong khi cô đang than vãn về câu đầu tiên của mình trên chương trình giao lưu nổi tiếng sao lại tầm thường đến vậy thì đã nghe giọng nói hoang mang của Hoa Linh Lan truyền vào thính giác:"Đâu rồi?

Sao không nghe em ấy nói gì hết vậy?"

"Người ta kiệm lời như vậy, ai như cậu nói suốt ngày.

"Lưu Tinh Vũ lại hướng chủ đề sang chọc ghẹo Hoa Linh Lan. Trong khi Hoa Linh Lan đang vất vả đấu khẩu với Lưu Tinh Vũ thì Nhân Mã ngồi trước laptop thầm cảm ơn anh đã kéo dài thời gian. Cô loay hoay, không hiểu lý do vì sao giọng mình lại không vang lên trên phòng chat. Hay là có cô nàng fan cuồng nào đó của Scorpi vung tiền thuê hacker hack luôn tài khoản của cô rồi. Hình như... mình nghĩ hơi sâu xa rồi thì phải."Sagitt? Hay bình luận nhiều quá nên mạng lag rồi?

"Câu nói của Oa Oa vừa dứt cũng là lúc ban quản lý khởi động chế độ cấm bình luận."Sagitt?" Oa Oa lại gọi "Kỳ lạ thật, hệ thống báo vẫn đang online mà."

"Em đây!!!! Em đây!!!! Em đây!!!! Em đây!!!!

"Nhân Mã mất bình tĩnh gào lên. Cuối cùng vẫn không ai có thể nghe giọng cô cả. Lúc Nhân Mã đáng thương sắp bật khóc đến nơi thì giọng nói của Scorpi trầm khàn truyền đến khiến cô nhất thời câm lặng."Em kiểm tra lại xem mic đã bật chưa."

... Quả nhiên là chưa bật thật. Song Ngư dặn dò thừa thãi rồi. Nhân Mã ngốc nghếch, ngớ ngẩn vẫn không thoát được lời nguyền quên bật mic của ma mới.

"Xin lỗi vì đã bắt mọi người đợi lâu."

Nhân Mã bật mic lên, nói vội mấy câu không thèm suy nghĩ "Em là Sagitt. xin chào!"

Cô vừa dứt lời, cả phòng chat liền chìm vào yên lặng.

Nhân Mã hoang mang tột độ, muốn đập đầu vào gối tự sát cho rồi. Ôi ông trời ơi, thanh danh của tôi, thanh danh của đại nhân Scorpi. Hôm nay sẽ là ngày tàn của tôi trong giới 2D sao trời ơi! Đúng rồi, phải lên tường nhà viết di chúc cái đã.

Ngay lúc này, bên tai Nhân Mã chợt vang lên tiếng hét chói tai. Chủ nhân của âm vực cao vút đó không ai khác ngoài Oa Oa:

"Ôi trời đất thiên địa ơi!!!!!!! Ôi thần linh ơi!!!!!!!

"Hoa Linh Lan cũng bồi vào với ngữ điệu không -thể -tin -nổi:"Sagitt em gái, đó là giọng thật của em đó sao?"

"..." Nhân Mã không biết nên khẳng định hay phủ nhận mới tốt hơn, không lẽ giọng của cô khó nghe đến vậy "Vâng.

"Cả phòng lại im lặng. Nhân Mã khóc không ra nước mắt."Sagitt." Sunshine gọi cô "Em nghe anh này, bình tĩnh nghe anh nói này."

"Vâng, em nghe đây." Nhân Mã không biết nói gì hơn.

"Dẹp Scorpi qua một bên đi, đi theo anh này. Đi theo anh, anh bao nuôi em.

"Ầm ầm ầm!!! Tiếng sấm rền vang lên bên tai Nhân Mã. Cô choáng váng mặt mày hỏi lại:"Sunshine đại nhân nói gì? Sao anh lại muốn bao nuôi em?"

Oa Oa bất đắc dĩ thở dài:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!