Chương 6: Yến, Nam, Sâm, cậu ra đây cho tôi.

Giang Nhất không ngờ có một ngày mình trở thành Omega, đáng lẽ anh không thể chấp nhận, nhưng Puppy đối xử với anh quá tốt, từ sau khi đánh dấu anh càng tử tế đến tận xương.

Mà anh cũng càng ngày càng trầm mê Puppy.

Hình xăm trên cổ của bọn họ không còn là niềm an ủi cho việc không thể đánh dấu nhau nữa, bởi vì bọn họ đã đánh dấu hoàn toàn trên tuyến thể.

Đúng vậy, anh đã bị 'Sở Bắc Hành' đánh dấu hoàn toàn. Giờ đây họ đã là một cặp, chỉ cần tách ra là sẽ nhớ đến pheromone của bạn đời, thậm chí độ phù hợp pheromone của bọn họ cao tới 98%.

Anh cũng cảm nhận được rõ ràng, phân hoá thành Omega sẽ càng ỷ lại vào Alpha của mình, anh không thể tưởng tượng nổi nếu có một ngày rời khỏi Puppy, anh sẽ ra sao.

Chắc sẽ phát điên.

Cứ thế, cách thời gian đánh dấu đã nửa tháng.

Anh xin nghỉ một tháng để điều dưỡng thân thể, cũng may Đoạn tổng phê duyệt để anh an tâm nghỉ phép, có Aaron làm việc giúp anh, bớt chút nhọc lòng.

Sau khi xuất viện nửa tháng, mỗi sáng Puppy sẽ chờ anh thức dậy, làm xong bữa sáng rồi mới rời đi, có khi vì anh quá dính người đành làm một lần rồi mới rời đi. Giữa trưa sẽ trở về nấu cơm, ngủ trưa cùng anh, 7 giờ tối sẽ đúng giờ về nhà làm bữa, sau đó cùng anh thực hiện các bài tập phát triển khoang sinh sản.

Không ngày nào thiếu ba bữa cơm của anh, bất luận gió táp mưa sa.

Anh nghĩ thầm, sao anh có thể gặp được một Alpha tốt như Sở Bắc Hành, quả nhiên anh em song sinh không giống nhau. Lần này Yến Nam Sâm chẳng hề cho anh một câu trả lời, dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cũng phải có chút an ủi chứ? Dù gì cũng bảo vệ được Lạc Tụng Nhiên mà.

Chẳng có gì hết.

May mắn người anh yêu là Sở Bắc Hành.

Ban đêm.

"Puppy, chúng ta đăng ký mã hóa song song pheromone nhé?" Giang Nhất lười biếng dựa vào ngực người yêu, không biết sao dạo này luôn cảm thấy uể oải, rõ ràng mới hơn 9 giờ tối, nhưng vừa dựa lưng anh đã thấy buồn ngủ.

Cùng người yêu mười ngón tay đan xen.

Ở góc độ Giang Nhất không nhìn thấy, Yến Nam Sâm khẽ cứng đờ, ánh mắt lóe sáng, nhịp tim tăng tốc vì hoảng loạn, yết hầu khẽ lăn.

Mã hóa song song pheromone?

Khi pheromone thuộc về hắn bị lộ tẩy, hắn không phải tên Sở Bắc Hành, pheromone là hương hoa Violet, mùi hương đó sẽ lật tẩy thân phận của hắn trước mặt Giang Nhất.

Như vậy lời nói dối sẽ tự động sụp đổ?

Trốn tránh một tháng, chuyện này lại bày ra trước mặt hắn, như một bức tường không kẽ hở, muốn dồn hắn vào đường cùng, tiếp tục nói dối trong lo sợ.

"Sao vậy?" Giang Nhất nhận thấy người yêu khác thường, xoay người đối diện với hắn, thấy sắc mặt hắn không tốt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh: "Puppy, em khó chịu ở đâu hả?"

Yến Nam Sâm hít sâu một hơi, nỗ lực áp xuống sự hoảng loạn, cong khóe môi: "Không sao, chắc do buổi tối ăn nhiều, dạ dày hơi khó chịu."

Giang Nhất luồn tay vào trong áo người yêu, xoa lên dạ dày hắn: "Anh cứ cảm thấy gần đây em ăn uống không tốt, buổi tối còn ăn ít hơn anh."

"Gầy đây anh ăn nhiều thật." Yến Nam Sâm trầm giọng cười, nắm lấy bàn tay đang xoa dạ dày mình của Giang Nhất, ôm chặt anh vào trong ngực, vùi mặt vào hõm cổ anh, cảm nhận mùi hương hoa nhài: "Chuyện mã hoá không vội, em cho anh thời gian ngẫm lại, mã hoá xong sẽ không thể chia lìa, nhỡ anh không thích em nữa ——"

"Anh thích em, anh yêu em." Giang Nhất ôm đầu người yêu, nhẹ giọng nói: "Puppy, Bắc Hành, Sở Bắc Hành, đời này anh đã chọn em, phải cùng em kết hôn, anh nghiêm túc."

Yến Nam Sâm bỗng cảm thấy mình như cá mắc cạn, không thể thở được, đồng tử co chặt, trái tim tê dại đến đau đớn.

Bắc Hành, Sở Bắc Hành......

Người Giang Nhất gọi không phải hắn, không phải Yến Nam Sâm.

Người anh yêu trước sau đều là Sở Bắc Hành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!