Yến Nam Sâm không chỉ bao trọn khu vui chơi mà ngay cả khách sạn cũng không bỏ qua. Hôm nay, khách sạn được trang trí theo chủ đề búp bê Barbie mà Kiều Kiều yêu thích nhất, đây vốn không phải là nhân vật thuộc khu vui chơi, nhưng vì đó là Yến Nam Sâm nên chẳng có gì là không thể.
Chủ đề công chúa Barbie huyền ảo khiến ngay từ khi bước vào sảnh khách sạn, người ta đã bị bao trùm bởi sắc hồng lãng mạn và mộng mơ. Tất cả nhân viên khách sạn đều hóa thân thành các nhân vật trong loạt phim Barbie khiến Kiều Kiều vui mừng khôn xiết, từ lúc đặt chân vào đã nhảy cẫng lên vì thích thú.
Giang Nhất chưa từng thấy con gái mình vui vẻ đến thế.
Niềm vui này không chỉ đến từ những bất ngờ mà còn từ sự vô tư, không chút lo nghĩ. Có lẽ anh dùng từ "lo nghĩ" không hoàn toàn chính xác, vì một đứa trẻ mới năm tuổi đáng lẽ nên vô lo vô nghĩ, hồn nhiên và vui tươi. Nhưng con gái anh dường như lại suy nghĩ nhiều hơn những đứa trẻ cùng trang lứa.
Chỉ là bé chưa bao giờ nói ra để anh khỏi phải lo lắng.
Mấy năm sống ở nước M, anh đã cố gắng hết sức để cho con gái một cuộc sống đủ đầy, không thiếu thốn điều gì. Nhưng tất cả những điều đó cũng chẳng thể sánh được với khoảng thời gian chưa đầy hai tháng từ khi về nước, không phải vì tiền bạc mà vì giờ đây, cả anh và Yến Nam Sâm đều ở bên con bé.
Giống như chính anh ngày trước, ba mất sớm khiến cảm giác an toàn của anh bị mất đi một nửa. Sau khi tốt nghiệp đại học, mẹ cũng qua đời, từ đó về sau, anh không còn bất cứ ai phía sau để có thể ôm lấy mỗi khi cảm thấy chán nản, thất vọng.
Trên thế gian này, có ba mẹ bên cạnh chính là điều quý giá nhất, là cảm giác an toàn lớn nhất, thậm chí đôi khi còn vượt qua cả tình yêu.
Nhìn thấy Kiều Kiều vui vẻ đến vậy, anh bỗng có cảm giác áy náy không nói nên lời.
Có lẽ năm đó anh chưa đủ lý trí, cũng chưa đủ dũng cảm, nhưng trẻ con vốn vô tội.
Giang Nhất nhìn Kiều Kiều cười rạng rỡ khi đứng trước một chị gái hóa trang thành công chúa Barbie, tay cầm bong bóng, vừa nhảy vừa chạy tung tăng. Trong đầu anh không khỏi hiện lên hình ảnh, nếu Niệm Niệm vẫn còn, giờ chắc cũng đã cao bằng chừng này.
Đúng lúc đó, Giang Nhất bỗng cảm nhận được mu bàn tay ai đó nhẹ nhàng lướt qua má mình, sững người quay lại, anh lập tức chạm phải ánh mắt của Yến Nam Sâm.
"Đang nhớ đến Niệm Niệm à?"
Yến Nam Sâm không nói thì thôi, vừa mở miệng là Giang Nhất đã cảm thấy sống mũi cay cay. Anh biết, dù có bao nhiêu năm trôi qua thì Niệm Niệm vẫn sẽ mãi là nỗi nhớ day dứt trong sâu thẳm trái tim mình.
"Ừm, thấy Kiều Kiều vui như vậy, anh bèn nghĩ nếu Niệm Niệm còn ở đây, thằng bé cũng sẽ vui vẻ như thế." Giang Nhất cúi đầu chạm nhẹ vào chóp mũi, cố nén đi sự khác thường trong giọng nói.
"Em cũng đã chuẩn bị quà cho Niệm Niệm rồi."
"Quà gì?"
"Lát nữa anh sẽ biết."
Nghe giọng điệu thần bí của Yến Nam Sâm, dù không phải sinh nhật của mình, nhưng Giang Nhất cũng vô thức mong chờ.
Sau khi chơi với Kiều Kiều dưới lầu một lúc, hai người mới trở về tầng trên khách sạn.
Mới chỉ đi thang máy một lúc, Kiều Kiều đã ngủ thiếp đi trong vòng tay Yến Nam Sâm.
"May mà mai mới là sinh nhật con bé." Giang Nhất nhìn Kiều Kiều đang tựa vào khuỷu tay Yến Nam Sâm ngủ ngon lành, khẽ vén vài lọn tóc lòa xòa trên trán cô bé, đáy mắt tràn ngập yêu thương: "Hôm nay chắc chắn con bé đã chơi rất vui."
"Vậy còn anh?"
"Anh?"
Hai người đứng ngoài cửa phòng biệt thự trong khách sạn, khoảng cách gần đến mức vai chạm vào nhau, ánh mắt chăm chú nhìn đối phương, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi mà như có thể kéo dài thành một thập kỷ.
"Ừm, hôm nay anh có vui không?"
Giang Nhất bị câu hỏi này của Yến Nam Sâm chọc cười, anh bất đắc dĩ thu hồi tầm mắt: "Kiều Kiều vui thì anh cũng vui theo. Thẻ phòng đâu?"
"Trong túi bên trái của em, em đang bế Kiều Kiều, không tiện lấy, anh lấy giúp đi." Yến Nam Sâm hơi nghiêng người, ánh mắt nhìn thẳng vào Giang Nhất.
Có lẽ chính vì ánh mắt chăm chú ấy mà lòng bàn tay Giang Nhất bỗng nhiên đổ mồ hôi. Rõ ràng chỉ là lấy một tấm thẻ phòng, nhưng anh lại cảm thấy như mình đang làm điều gì đó mờ ám, tim đập nhanh hơn bình thường.
Mãi đến khi lấy được thẻ, anh mới nghe thấy một tiếng cười khẽ của Yến Nam Sâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!