Khu vực nghỉ ngơi bên cạnh sảnh khách sạn, Giang Nhất ôm con gái ngồi đó dỗ dành rất lâu mới nín khóc, nhưng lòng anh vẫn khó mà bình tĩnh lại, hay chính xác hơn là đang lo lắng.
Biết rằng có lẽ Sở Bắc Hành sẽ kể lại mọi chuyện năm năm qua cho Yến Nam Sâm, nhưng kể rồi thì sao?
Anh trở về không phải để mè nheo, nũng nịu, khóc lóc với Yến Nam Sâm, khi trở về, trong đầu anh thậm chí còn tự động phát nhạc nền phim trả thù, anh muốn hắn thấy dù không có Yến Nam Sâm thì năm năm qua anh vẫn sống rất tốt.
Điều khiến anh bất ngờ là Yến Nam Sâm không sống phóng khoáng như những gì Sở Bắc Hành nói. Anh đã định lạnh nhạt đến cùng, nhưng khi ở quá gần Yến Nam Sâm, anh vẫn không nhịn được mà cay cay khóe mũi.
Có lẽ do sự quyến luyến vô thức này, cùng với sự tấn công mạnh mẽ của Yến Nam Sâm, khiến anh muốn kháng cự nhưng lại bị bản năng thôi thúc không thể chống đối.
Nhưng ban nãy, Yến Nam Sâm lại nổi nóng đánh Sở Bắc Hành.
Chuyện này anh ngàn vạn lần không nên kéo anh ta xuống nước, để Yến Nam Sâm hiểu lầm. Sở Bắc Hành đã giúp anh nhiều năm qua, như bạn bè, như anh em, hơn nữa còn là người hướng dẫn tâm lý vừa động viên, vừa ủng hộ anh trong lúc anh tuyệt vọng nhất.
Anh dựa vào lưng ghế, ôm chặt con gái, thở dài một tiếng, hối hận nhắm mắt lại.
Đáng lẽ không nên mắc mưu của Sở Bắc Hành.
"Ba, lúc nãy người đánh bác cả, là ba lớn của Kiều Kiều sao?"
Giang Nhất cúi đầu, thấy con gái nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn mình, anh hôn lên tóc cô bé, áy náy dỗ dành: "Bị doạ sợ rồi hả? Xin lỗi con yêu, ba không nên bảo bác cả đưa con đến, chúng ta còn chưa tỉnh ngủ phải không nào?"
Mắt Kiều Kiều vẫn còn đỏ, có lẽ do vừa khóc dữ dội nên cô bé nấc cụt mấy cái, rồi vỗ vỗ ngực ba: "Ba cũng đừng sợ, có Kiều Kiều ở đây, Kiều Kiều sẽ gọi cảnh sát."
Nói xong sờ túi thì phát hiện quên đem theo điện thoại Barbie, cô bé trợn mắt nhìn ba, nước mắt lại rơi: "Hu hu hu... con không cầm theo điện thoại, không gọi được cho chú cảnh cát, tiêu rồi, lỡ bác cả bị đánh bẹp dí thì sao?"
"Kiều Kiều định gọi cảnh sát bắt ba sao?"
Nghe thấy tiếng nói truyền đến từ phía sau, toàn thân Giang Nhất cứng đờ.
Kiều Kiều quay đầu nhìn, thấy người vừa tới bèn giật mình cúi người, dùng tay nhỏ che mặt: "Ba ơi nguy hiểm! Kẻ xấu đến rồi!"
Giang Nhất còn chưa quay đầu lại, anh đã ngửi thấy mùi pheromone hương hoa Violet của người đó, tiếp theo anh trông thấy Yến Nam Sâm quỳ một gối trước mặt anh.
Một người cúi đầu, một người ngẩng đầu.
Một người ngồi, một người quỳ.
Khoảnh khắc hai người nhìn nhau, thời gian như ngưng đọng.
Yến Nam Sâm quỳ một gối trước mặt Giang Nhất, cũng chính ở khoảng cách gần như vậy hắn mới nhìn kĩ được con gái, cảm thấy con bé rất giống phiên bản thu nhỏ của Giang Nhất. Xinh xắn, đáng yêu nằm trong lòng ba, mặc váy ngắn ôm bình nước, như một con búp bê.
Hắn xúc động dời tầm mắt, thấy sắc mặt Giang Nhất trắng bệch, anh còn đang sốt, lúc nãy hẳn cũng bị hắn làm cho tức giận không nhẹ.
"Nhất Nhất, em biết cả rồi, lúc nãy là em sai khi đánh anh trai, xin lỗi vì đã làm các anh sợ."
Giang Nhất thấy má, khóe mắt và môi Yến Nam Sâm đều bị đánh sưng, anh cau mày, ép buộc mình dời tầm mắt, vô thức dùng tay che chở con gái: "Đừng lại gần tôi."
Yến Nam Sâm nghe thấy giọng điệu kháng cự, lạnh nhạt của Giang Nhất, hắn mỉm cười khổ sở, vô tình chạm phải khóe môi bị thương bèn đau đớn cau mày, ngay khoảnh khắc đó, hắn chợt liếc thấy ánh mắt lo lắng của Giang Nhất.
Hắn cười nói: "Không sao, không đau, là em đáng đời."
Tiếng cười này rất nhẹ, mang theo chút khàn khàn, nhưng lại dịu dàng đến mức không thể tin được.
Ánh mắt Yến Nam Sâm nóng rực như lửa, Giang Nhất nhanh chóng tránh đi, giả vờ bình tĩnh: "Ai quan tâm cậu đau hay không, Sở Bắc Hành đâu?" Tim đập nhanh không kiểm soát được.
"Anh trai em đã đi rồi, anh ấy tạm thời không thể về nước M." Ánh mắt Yến Nam Sâm rơi xuống con gái, thấy đôi mắt tròn xoe của cô bé luôn cảnh giác nhìn mình, lông mày nhỏ nhăn lại, có lẽ đang tức giận và chán ghét hắn, môi chu lên, dáng vẻ này thật sự quá đáng yêu, không nhịn được cứ nhìn mãi.
Trái tim hắn mềm nhũn, đây là con của hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!