"Cậu ấy thuộc nhóm người trải qua lần phân hóa thứ hai, đã rất lâu rồi không tiếp nhận pheromone của Alpha đánh dấu mình nên mới dẫn đến tình trạng mất cân bằng nồng độ pheromone. Bệnh trạng này chia thành dạng nhẹ và dạng nặng. Như trường hợp của cậu ấy, nhiệt độ cơ thể có thể ngay lập tức tăng lên 39-40 độ, rõ ràng là dạng nặng."
"Triệu chứng điển hình nhất là sốt. Nhẹ thì là sốt nhẹ kéo dài, nặng thì là sốt cao đột ngột, khi nhiệt độ cơ thể tăng quá cao sẽ gây chảy máu cam."
"Hơn nữa, thể chất của cậu ấy quá yếu. Cậu ấy không chỉ bị huyết áp cao mà còn mắc hội chứng Sheehan."
"... Hội chứng Sheehan là gì?"
"Là một biến chứng do xuất huyết sau sinh. Sau khi sinh mổ, cậu ấy bị sốc dẫn đến mất máu, gây tổn thương tuyến yên trước gây ra rối loạn nội tiết tố. Mặc dù cậu ấy là Omega nam, không cần phải cho con bú như Omega nữ, nhưng hội chứng này vẫn cần phải dùng thuốc bổ sung hormone. Tóm lại, cơ thể cậu ấy bị tổn hại nghiêm trọng sau khi sinh con, gần như là bị vắt kiệt sức lực."
Mỗi lần bác sĩ nói ra một căn bệnh, như có một con dao đâm thẳng vào ngực Yến Nam Sâm. Khuôn mặt hắn dần trở nên tái nhợt, thậm chí không biết phải hỏi tiếp thế nào.
Cúi đầu nhìn bàn tay còn vương máu, đôi môi hắn khẽ run, hốc mắt cũng dần đỏ lên.
Có trời biết khi nhìn thấy Giang Nhất ngã gục, mặt đầy máu, hắn đã hoảng loạn đến mức nào. Nỗi hoảng loạn ấy còn kinh khủng hơn cả khi không tìm thấy Giang Nhất.
"Xuất huyết sau sinh..." Yến Nam Sâm nghẹn ngào. Hắn cười, nhưng trên mặt toàn là nước mắt.
Bác sĩ tiếp tục nói: "Tất cả những điều này có thể liên quan đến Alpha của cậu ấy, chính vì không có Alpha bên cạnh khiến suốt thai kỳ cậu ấy không nhận được xoa dịu từ pheromone của Alpha. Những người trải qua lần phân hóa thứ hai vốn dĩ có tỷ lệ khó sinh và xuất huyết sau sinh cao hơn bình thường."
Yến Nam Sâm bỗng sững người, như thể vừa nghĩ ra điều gì đó, hắn chộp lấy tay bác sĩ, đôi mắt đỏ hoe: "Bác sĩ, nếu một Omega đã bị một Alpha đánh dấu liệu có thể mang thai con của Alpha khác không?"
"Không thể nào." Bác sĩ lắc đầu chắc nịch: "Chỉ có Alpha đã đánh dấu Omega mới có thể kích hoạt cơ quan sinh sản của cậu ấy."
Như thể sét đánh ngang tai, cơ mặt Yến Nam Sâm cứng đờ, bàn tay từ từ buông lỏng, cả người lùi lại hai bước,
Giống như đoán ra điều gì đó.
Chẳng lẽ ba đã lừa hắn?
Tờ giấy chứng nhận sảy thai đó là giả.
"Bác sĩ, có thể đoán được hội chứng Sheehan của anh ấy đã bao lâu rồi không?"
"Vừa rồi trong lúc kiểm tra tổng quát, dựa vào kết quả siêu âm B và siêu âm trực tràng Doppler màu, cõ lẽ khoảng năm năm rồi."
Yến Nam Sâm há miệng hít sâu, cố gắng điều hòa hơi thở, hốc mắt hoàn toàn đỏ hoe, nắm tay siết chặt không kìm được mà nện mạnh vào ngực mình, liên tục giáng xuống mấy lần.
Lực rất mạnh cứ như muốn đập nát trái tim hắn.
Cuối cùng không thể chịu nổi nữa, hắn ôm lấy đầu ngồi xổm xuống, phát ra những tiếng nức nở trầm thấp đầy đau đớn, nghẹn ngào đến mức gần như vỡ vụn, giọng khàn đặc mà gào thét trong tuyệt vọng.
Dưới ánh đèn huỳnh quang trắng xóa của hành lang bệnh viện, bóng dáng cao lớn của người đàn ông phủ đầy sự ân hận và tuyệt vọng. Rõ ràng đèn sáng đến vậy, nhưng trên người hắn chỉ thấy được cảm giác tội lỗi và đau khổ, sự hối hận mãnh liệt quấn chặt lấy hắn khiến hắn khóc lóc như một đứa trẻ.
"... Là lỗi của mình, là mình đã khiến anh ấy trở nên như vậy, là mình đã gián tiếp hại chết đứa trẻ..."
"Nam Sâm!"
Nghe tin con trai gặp chuyện, hai người ba của hắn lập tức chạy đến bệnh viện.
Khi Sở Cố Chi vừa đến nơi, nhìn thấy con trai suy sụp, ôm đầu ngồi co ro trước cửa phòng bệnh, ông chần chừ một lúc rồi chậm rãi bước đến bên cạnh, ngồi xuống cạnh con, nhẹ giọng gọi: "Nam Sâm?"
Nghe thấy giọng ba nhỏ mình, Yến Nam Sâm từ từ ngẩng đầu lên khỏi cánh tay. Hốc mắt hắn lúc này đã đỏ đến mức nổi cả tơ máu, toàn thân toát ra sự bực bội và lạnh lẽo.
Chỉ thấy hắn đứng dậy, nước mắt chảy dài trên gương mặt không chút cảm xúc, giọng run rẩy hỏi: "... Ba, tại sao ba lại lừa con?"
Sở Cố Chi thấy con mình không bị thương, mơ hồ đoán được người nằm trong phòng bệnh là ai. Ông liếc nhìn cánh cửa phòng bệnh gần đó, lo lắng lên tiếng: "Nam Sâm, con không đánh Giang Nhất chứ?"
"Nhất Nhất không hề bỏ đứa bé, vậy tại sao lại lừa con!!!!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!