"Yến tổng, xin hãy tự trọng." Giang Nhất cười yếu ớt nói, mặt không đổi sắc dùng sức rút tay ra khỏi tay Yến Nam Sâm, sau đó nhìn về phía trợ lý bên cạnh.
Trợ lý lập tức hiểu ý Giang tổng nhà mình, cậu ta đưa tay ra sau lưng, vẫy vẫy, gọi hai vệ sĩ đang đi theo phía sau tiến lên.
Hai vệ sĩ mặc đồ đen cao lớn hung mãnh không hẹn mà cùng đi đến hai bên Giang Nhất, khuôn mặt lạnh lùng nhìn về phía Giám đốc tập đoàn đối phương.
Hành động này vô hình chung khiến cho không khí trong đại sảnh có chút căng thẳng, và cũng giúp mấy người hóng chuyện xung quanh càng thêm tò mò, có chuyện gì thế nhỉ?
Tại sao Yến tổng của bọn họ lại mang bộ dáng đau khổ vì tình như vậy? Đã thế còn muốn nắm tay Giám đốc nhà người ta, chẳng lẽ hai người họ từng có quan hệ gì đó?
Tay Yến Nam Sâm dừng ở giữa không trung chậm rãi buông xuống, hắn không để tâm đến lời nói của Giang Nhất, quả thật hắn đã quá đường đột. Hắn nhìn Giang Nhất đang mỉm cười, người này nhìn hắn, đáy mắt không hề gợn sóng, như thể hắn chỉ là một người xa lạ.
Trong lòng hắn như bị một cây búa gõ thật mạnh, đúng vậy, đây là điều hắn xứng đáng phải nhận.
Nhưng mà...
Hắn thật sự rất nhớ Giang Nhất.
Giờ hắn cảm giác như đang nằm mơ, có thể là do mỗi ngày hắn đều mơ thấy Giang Nhất nên giấc mộng đã trở thành sự thật. Sau bao lâu cuối cùng hắn cũng có thể gặp mặt anh trong thoáng chốc, cảm nhận độ ấm từ bàn tay anh một chút như vậy thôi đã rất tốt rồi.
Xuất phát từ sự cẩn trọng, hắn duỗi tay về phía Giang Nhất, cười nói: "Giang tổng, lần đầu gặp mặt, tôi tên là Yến Nam Sâm."
Nhất Nhất, em là Yến Nam Sâm.
Giang Nhất đã từng cùng Đoạn tổng gặp qua không ít người ở đây, đương nhiên sẽ không thất lễ làm mất mặt tập đoàn Ngân Hà, anh bắt tay Yến Nam Sâm một cách hời hợt: "Tôi tên là Giang Nhất."
Nói xong liền thu tay lại.
Trong lòng anh âm thầm châm biếm rằng mặt Yến Nam Sâm thực sự quá dày, cái gì mà lần đầu gặp mặt, hắn nghĩ rằng lấy thân phận Yến Nam Sâm nói câu lần đầu gặp là đủ để xóa bỏ chuyện quá khứ sao?
"Tôi có thể gọi anh là Nhất Nhất được không? Như vậy có vẻ sẽ thân thiết hơn một chút."
Giang Nhất: "..."
Mọi người: "! ! !"
Yến Nam Sâm thấy Giang Nhất không nói gì thì cười nói: "Anh không nói gì vậy tôi xem như anh đã đồng ý rồi nha."
Hạ thấp cái tôi và tỏ ra mặt dày vì người mình yêu chẳng có gì là mất mặt cả, suýt chút nữa hắn đã mất đi người mình yêu mãi mãi, đó mới là mất mặt. Cho nên bây giờ, bất kể ra sao, dù là tự mình đa tình cũng được, hắn chắc chắn phải theo đuổi lại Giang Nhất.
Đường đường chính chính dùng cái tên Yến Nam Sâm này để theo đuổi Giang Nhất.
Vì thế ở phần tiếp theo của hội nghị, ngoại trừ hai vị boss, những người khác đều muốn nhanh chóng rời đi, họ cảm giác như mình ở lại đây chỉ thêm phần vướng víu, đáng lẽ họ không nên ở đây dù chỉ một phút giây nào nữa.
"Thuốc đặc trị phân hoá lần hai chính thức tiến vào thị trường Âu Mỹ và được hưởng ứng rất nhiệt tình, nhưng quan trọng là còn khá nhiều người nghi ngờ sự an toàn và công dụng của thuốc. Trải qua hai năm tập đoàn Ngân Hà và tập đoàn công nghệ Neptune mạnh mẽ tuyên truyền, cuối cùng ở khu vực Âu Mỹ, số người tiêu thụ thuốc đặc trị phân hoá lần hai cũng tăng lên."
"Mấy năm gần đây, khiếm khuyết gen gây phân hoá lần hai đã tạo ra những cuộc thảo luận sôi nổi. Khiếm khuyết gen gây phân hoá lần hai rất khó chữa trị, bởi vì nó phát triển trong quá trình mang thai, mà với những công nghệ hiện tại thì không thể biết chính xác thai nhi có bị dính gen khiếm khuyết hay không..."
Trong khi Giang Nhất nói về nội dung quan trọng của việc nâng cấp các phương pháp phát hiện chính xác khiếm khuyết gen gây phân hoá lần hai, thì ánh mắt của vị Giám đốc nào đó vẫn luôn dán chặt vào anh, không chút quan tâm đến sự nghiệp của chính bản thân mình.
Giang Nhất cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ phía đối diện, từ lúc anh bước chân vào Tập đoàn Ngân Hà ánh mắt ấy vẫn luôn dán chặt vào anh không rời nửa bước, như sợ rằng người ta không biết hai người có chuyện gì đó.
Anh cố sức duy trì bình tĩnh, đặt lực chú ý của mình lên trên bài thuyết trình.
Thời gian họp tương đối dài, có thể là do nhiệt độ trong và ngoài nước có chút khác biệt, anh còn chưa kịp thích ứng với khí hậu, hơn nữa trong phòng họp bật điều hòa rất lạnh, cổ họng cảm thấy hơi không thoải mái.
Không nhịn được cúi đầu ho hai tiếng.
Mắt Yến Nam Sâm bỗng trầm xuống, hắn nhìn thấy Giang Nhất cúi đầu ho khan, sắc mặt anh hình như không được tốt lắm, bèn nghiêng đầu nhìn về phía trợ lý của mình, thấp giọng nói: "Lấy cốc giữ nhiệt và chăn của tôi ở trong phòng nghỉ đến đây, tăng nhiệt độ điều hòa lên hai độ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!