Chương 11: Tại sao lại bỏ tôi như vậy

Phòng khách biệt thự nhà họ Yến.

"Chúng tôi đã biết chuyện của cậu và Nam Sâm, với tư cách là ba và là người nhà của nó, chúng tôi nghiêm khắc lên án hành vi lừa dối này, tôi xin lỗi cậu một cách nghiêm túc, là tôi đã không dạy dỗ tốt con trai mình, khiến cậu chịu uất ức."

Giang Nhất nhìn người omega tao nhã, gần như giống hệt Lạc đổng này, chính là người ba omega của Yến Nam Sâm, là một trong những chủ tịch bí ẩn nhất của tập đoàn Ngân Hà, một nghệ sĩ Violon nổi tiếng quốc tế – Sở Cố Chi.

Biết rằng bị mời đến chắc chắn không phải chỉ đơn giản là làm khách, anh còn tưởng rằng một gia đình giàu có như Yến Nam Sâm sẽ coi anh là gánh nặng, sẽ dùng cách này hay cách khác để lừa gạt hay đe dọa anh rời khỏi đây.

Thế mà lại nghe là thay Yến Nam Sâm xin lỗi, anh hơi bất ngờ.

Nhưng điều này cũng không đại diện cho điều gì.

"Cậu còn đang mang thai, phải không?"

Giang Nhất nhìn thẳng vào ánh mắt hỏi han của ba Yến Nam Sâm, anh cũng không định giấu giếm, dù sao việc điều tra anh đối với gia tộc này cũng dễ như trở bàn tay: "Vâng, sáu tuần rồi."

Chẳng lẽ là muốn anh bỏ đứa bé này sao? Hay là muốn anh sinh nó ra.

"Gần đây cậu có cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi không?" Sở Cố Chi nói chuyện như thể chuyện thường ngày, rót cho Giang Nhất một tách trà, nhưng lại nghĩ đến đàn ông mang thai tốt nhất không nên uống trà, ông ngẩng đầu nhìn con trai cả: "Bắc Hành, đi lấy một bát súp tuyết lê cho Giang Nhất."

Người luôn nghe theo sự sai bảo như Sở Bắc Hành, đành phải gật đầu: "Dạ, ba."

Rồi quay người đi vào bếp.

Giang Nhất: "..." Chờ đã, sao bầu không khí đột nhiên trở nên kỳ lạ vậy.

"Trong nhà chúng tôi, bạn đời của alpha không được phép vào bếp, nhất định phải biết chăm sóc gia đình, chăm sóc tốt gia đình nhỏ thì mới chăm sóc tốt gia đình lớn, biết nấu ăn là kỹ năng cơ bản nhất của alpha trong nhà chúng tôi." Có lẽ nhìn ra sự nghi ngờ của Giang Nhất, Sở Cố Chi giải thích, ông đặt ấm trà xuống: "Nam Sâm cũng biết làm, phải không?"

Giang Nhất im lặng một lát, không trả lời ngay.

Anh đương nhiên biết Yến Nam Sâm biết làm, thậm chí còn không chỉ biết làm một chút, biết làm bánh ngọt, biết làm những món ăn ngon, biết làm tất cả những món anh muốn ăn.

"Nhưng những điều này chẳng còn ý nghĩa gì đối với sự giả dối, cho dù hắn có cẩn thận đến đâu, có chăm sóc tôi đến đâu, thì việc hắn đã lừa dối tôi là sự thực, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau."

"Vậy cậu muốn giải quyết chuyện này như thế nào, cứ nói với tôi."

"Tôi muốn rời khỏi đây."

Sở Cố Chi nghe quyết định này của Giang Nhất, suy nghĩ một lát, sau đó ông gật đầu, nhìn Giang Nhất: "Tôi có thể khiến nó không tìm thấy cậu."

"Hắn không nhất thiết phải tìm tôi."

"Không, nó muốn cậu."

Giang Nhất bị câu trả lời của ba Yến Nam Sâm làm cho có chút lúng túng, chẳng lẽ ông ấy đang khuyên nhủ anh, điều đó tuyệt đối không thể, anh đặt tay lên đùi, cúi đầu nói: "Cho dù hắn muốn cũng vô dụng."

"Tôi biết, vì vậy tôi có thể khiến nó không tìm thấy cậu, đây là nỗi khổ mà nó phải gánh chịu. Tôi tưởng rằng trong môi trường như gia đình chúng tôi, nó cũng sẽ trưởng thành thành một alpha có trách nhiệm, nhưng nó khiến tôi rất thất vọng, nó không chỉ lừa dối tình cảm của cậu, thậm chí còn đánh dấu cậu trong khi đang lừa dối cậu, và còn khiến cậu mang thai.

Nếu để ông nội lớn của nó biết chuyện này, thì gãy chân là nhẹ đấy."

Lông mi Giang Nhất khẽ run, anh sửng sốt ngẩng đầu: "... Gãy chân?"

"Biết tại sao hôm nay ba lớn của nó không có mặt không?"

"Tại sao?" Giang Nhất đột nhiên có một linh cảm bất thường.

"Chuyện này bị ba lớn nó biết được rồi, ông ấy đã đánh nó một trận, bây giờ đang ở bệnh viện."

Giang Nhất: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!