Chương 1: Anh là Alpha hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp

"Anh đại diện cho hình ảnh của Tập đoàn công nghệ Neptune, thân là Trợ lý giám đốc nhưng anh lại không thể thắt cà vạt cho tử tế. Tôi thật sự rất lo lắng về năng lực xử lý công việc của anh."

Mới vừa bước vào phòng họp, Giang Nhất bỗng cảm thấy mọi ánh mắt đổ dồn lên người mình, anh đứng đối diện Alpha mặc âu phục màu xám bạc đang ngồi ở vị trí trung tâm bàn hội nghị, ánh mắt thâm trầm cường thế kia như muốn nuốt chửng anh.

Alpha này tên Yến Nam Sâm, là giám đốc mới nhậm chức của Tập đoàn Ngân Hà. Mặc dù còn trẻ, nhưng khí chất lại rất nghiêm khắc cường đại, khiến cho người trong phòng họp có cảm giác như bị đè ép.

Anh ngẩn người, đang nói mình ư?

Sau đó anh thấy Yến Nam Sâm đứng lên, đi về phía anh.

Giữa hai Alpha tồn tại cảm giác bài xích trời sinh do gen quyết định, vậy nên khi Yến Nam Sâm tới gần, anh lui về sau theo bản năng.

Nhưng một bàn tay khác còn nhanh hơn hành động của anh, khớp xương ngón tay thon dài chạm vào cà vạt của anh, đứng trước mặt anh tháo cà vạt ra, sau đó thắt lại từ đầu, động tác nhanh nhẹn gọn gàng.

"Tôi không nghĩ là anh không biết đeo cà vạt."

"Yến tổng, tôi..." Giang Nhất ngạc nhiên nhìn tay của Yến Nam Sâm, người này thắt cà vạt cho anh?! Sắp họp đến nơi rồi..... Người này cứ lạ lạ thế nào ấy.

Anh là Trợ lý giám đốc của công ty đối tác đó trời.

Yến Nam Sâm hờ hững rũ mắt, cẩn thận thắt lại cà vạt cho Giang Nhất, dùng lòng bàn tay vuốt phẳng nếp nhăn rồi lùi lại quan sát, sau đó nhìn về phía anh.

"Tôi không thể chấp nhận bất cứ thứ gì nhìn cẩu thả, gồm cả anh, Giang Nhất, đừng để vì anh khiến cho lần hợp tác này có sai sót."

Ngay tức khắc, Giang Nhất cảm giác mình bị sỉ nhục.

Sỉ nhục anh trước mọi người chỉ vì không thắt kỹ cà vạt, bị thần kinh hay gì? Với lại cà vạt của anh có gì không ổn đâu?!

Đúng là khó hiểu.

Giang Nhất cố nén giận, dù sao anh cũng chỉ là Trợ lý giám đốc, Đoạn tổng nhà mình còn ở đây, không thể làm mất mặn hắn. Anh nở nụ cười thương mại: "Được, Yến tổng. Lần sau tôi sẽ chú ý."

"Không biết cười thì đừng cười." Yến Nam Sâm thản nhiên liếc anh, sau đó trở về vị trí của mình ở trung tâm, ngồi xuống nhìn tất cả mọi người: "Hội nghị bắt đầu."

Giang Nhất khẽ siết chặt nắm đấm, lần đầu tiên anh muốn đánh người đến vậy, người thừa kế mới của Tập đoàn Ngân Hà kiêu ngạo vậy sao?!

Vừa nghĩ tới tương lai phải thường xuyên làm việc với Yến Nam Sâm, anh cứ cảm giác như tuổi thọ của mình sẽ ngắn lại.

Sự thật chứng minh, anh phát điên thật rồi.

Mỗi lần đến Tập đoàn Ngân Hà, chỉ cần nhìn thấy anh, Yến Nam Sâm sẽ moi ra đủ tật xấu. Vì chuyện lần trước nên anh không đeo cà vạt nữa, thành ra hắn chuyển sang soi mói áo sơ mi và giày da của anh.

"Trợ lý Giang, tôi không thích anh mặc áo sơ mi màu xanh, lần sau mặc màu trắng nhé."

"Trợ lý Giang, tôi nghĩ tuổi của anh không phù hợp đi loại giày da này, nếu anh không biết phối đồ, tôi có thể cho anh một số ý kiến."

Ngay cả bút của anh cũng muốn soi mói.

Giang Nhất đang làm việc cùng Trợ lý của Tập đoàn Ngân Hà thì nghe thấy tiếng bước chân phía sau lưng, sau đó bút trong tay anh bị lấy đi, anh ngạc nhiên ngẩng đầu.

Ai ngờ đúng lúc đối diện ánh mắt của Yến Nam Sâm, anh bèn kìm nén bực bội, lễ phép cười: "Hi, Yến tổng, là anh à."

... Hình như nay đâu có chuyện gì cần bàn bạc với Yến Nam Sâm?

Sau đó anh thấy bút của mình nằm trong tay Yến Nam Sâm, hắn còn nghiêm túc quan sát chiếc bút cứ như đang nghiên cứu gì đó quan trọng lắm.

"?" Giang Nhất nghi hoặc: "Sao vậy Yến tổng? Bút này có vấn đề gì hả?"

"Bút này xấu quá." Yến Nam Sâm trả bút lại cho Giang Nhất, xoay người rời đi: "Ném đi, không hợp với anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!