Chương 8: Ma Thần Không Nói Về Vũ Đức (4)

[Phục thước]

Linh Quỳnh nhìn chằm chằm ma pháp quyền trượng bị xích sắt quấn quanh trên thẻ bài, lâm vào trầm mặc, thứ này nàng thấy chưa thấy qua.

Linh Quỳnh cân nhắc một hồi, cảm thấy muốn đi ra ngoài, phỏng chừng vẫn phải dựa vào thằng nhóc hắc tâm kia.

Trì Sơ Tinh thấy Linh Quỳnh không tình nguyện dịch vào, nhìn chằm chằm hắn vài giây, cách một hồi lâu, mới mềm giọng hỏi: "Phải như thế nào mới có thể đi ra ngoài."

Trì Sơ Tinh: "Cô gái nghĩ thông suốt?"

Linh Quỳnh miệng nhỏ nhắn dẹt, nói thầm: "Không nghĩ thông suốt có biện pháp gì." Manh mối không có trong tay cha.

Trì Sơ Tinh không nghe thấy Linh Quỳnh nói thầm, chỉ thấy cô gật gật đầu, có chút kiêu cằm giơ cằm lên, ý bảo anh nói.

"Rất đơn giản, cô nương chỉ cần đi giúp ta cầm một món đồ, cởi bỏ xích sắt này, ta liền có thể dẫn cô nương đi ra ngoài."

"Cái gì?"

"Cách nơi này không xa."

Linh Quỳnh nhìn chằm chằm vào ánh mắt Trì Sơ Tinh: "Lúc trước anh không phải nói, nơi này không có đường ra ngoài."

Chỉ biết thằng nhóc này không thành thật!

Trì Sơ Tinh không hề nói dối để lừa gạt người khác bị vạch trần, ngữ khí cũng không thay đổi một chút, "Nơi đó và nơi này liên kết. "

"Con ngươi Linh Quỳnh dạo một vòng, "Ta thả ngươi ra ngoài, ta có thể đạt được chỗ tốt gì?"

Trì Sơ Tinh: "Cô gái muốn gì?"

Linh Quỳnh: "Anh có thể cho tôi cái gì?"

Trì Sơ Tinh suy tư một chút, "Sau khi ra ngoài, tôi giúp cô nương báo thù được không?"

Linh Quỳnh: "Đánh đánh giết có ý nghĩa gì, tôi không có hứng thú với việc báo thù"

Trì Sơ Tinh: "Anh không hận những người bỏ rơi anh."

Linh Quỳnh há mồm: "Tôi là người rộng lượng, không so đo với bọn họ."

Trì Sơ Tinh: "..."

Trì Sơ Tinh: "Tôi có thể cho cô nương lực lượng vô thượng, cô sẽ trở thành người lợi hại nhất, vạn người kính ngưỡng."

Linh Quỳnh vẫn không có hứng thú: "Vậy có ý gì vậy".

Trì Sơ Tinh: "..."

Trì Sơ Tinh liên tiếp nhắc tới mấy cái, đều bị Linh Quỳnh cự tuyệt.

Hình như cô đối với cái gì cũng không cảm thấy hứng thú, đặt ở trong mắt người ngoài, tỷ lệ khó có được, đối với cô mà nói đều có thể khái quát thành hai chữ "nhàm chán".

Cũng giống như lúc nàng đột ngột xuất hiện ở chỗ này, không thấy bối rối, đối với hắn cũng không đề phòng, tùy ngộ mà an.

Trì Sơ Tinh thật sự là không hiểu cô đang suy nghĩ cái gì.

Trì Sơ Tinh lần nữa đem quyền lựa chọn giao cho cô: "Cô gái nói đi, chỉ cần em có thể làm được, đều có thể đáp ứng cô."

Linh Quỳnh mặt mày cong xuống, nhẹ nhàng nói: "Ngươi hôn ta một cái."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!