Chương 44: Ma Thần Không Nói Về Vũ Đức (40 - Kết Thúc)

Trì Sơ Tinh sờ đầu Linh Quỳnh, khẽ xoa hai cái, "Ở trong thần điện, ngươi rất an toàn. "

Linh Quỳnh mơ hồ cảm thấy không đúng: "Ta lại không thể ở lại thần điện."

Trì Sơ Tinh: "Cậu không thích thần điện, chúng ta có thể đi nơi khác, cậu thích ở đâu?"

"Thần điện rất tốt nha, nhưng ta phải ra ngoài a." Thế giới hoa bên ngoài vẫn đang chờ đợi cha để được hạnh phúc!

Ánh mắt Trì Sơ Tinh hơi tối, nghiêng đầu nhìn cô, nửa khuôn mặt đều ẩn trong bóng tối: "Thần điện rất tốt, vì sao còn muốn ra ngoài?"

Sao anh không ra ngoài?

Linh Quỳnh đáy lòng chuông báo động vang lên, "Ngươi muốn đem ta nhốt ở thần điện?"

Trì Sơ Tinh không đồng ý với cách nói này, lắc đầu: "Sao anh lại nghĩ như vậy?"

Linh Quỳnh: "Vậy câu nói vừa rồi của anh là có ý gì?"

Trì Sơ Tinh thương tiếc vuốt ve mái tóc dài của cô, "Anh chỉ muốn em bồi anh. "

Linh Quỳnh kinh hãi, lời này cực kỳ giống lúc trước vừa mới gặp mặt, hắn đối với rối gỗ nói chuyện giọng điệu kia.

- Chỉ là coi cô nương là thức ăn mà thôi.

Nó chỉ là đói.

—— Lần sau không cần lỗ mãng như vậy, nơi này lại chạy không thoát, ngươi có thể nuôi lên chậm rãi ăn.

Dùng giọng điệu ôn nhu, nói những lời sởn gai ốc.

Linh Quỳnh nuốt nước bọt: "Anh không thể nhốt em. "Baba tiêu tiền còn phải chịu đãi ngộ này sao?!

Sao thằng nhóc có thể nổi loạn như vậy!

Tức giận!

Trì Sơ Tinh có lý có căn cứ: "Ngươi không thể sử dụng ma pháp, đi ra ngoài rất nguy hiểm."

Hắn cũng không muốn để cho Linh Quỳnh đi ra ngoài, về sau chỉ ở lại thần điện, bồi ở bên cạnh hắn, vĩnh viễn đều thuộc về một mình hắn.

Linh Quỳnh liền mẹ nó khiếp sợ.

Muốn nhốt nàng thì nói thẳng, còn quanh co lòng vòng!

Linh Quỳnh nhanh chóng bình phục tâm tình, ấp ủ một chút cảm xúc.

"Một giây sau khuôn mặt nhỏ nhắn liền ủy khuất xuống, hốc mắt sương mù bốc lên, "Vậy ngươi không thể cùng ta đi ra ngoài sao? Ngươi bảo hộ ta không được sao?"

Trì Sơ Tinh: "..."

Trì Sơ Tinh đại khái không nghĩ tới chuyện này, một hồi lâu không lên tiếng.

Linh Quỳnh lau một cái ánh mắt, vốn không rơi nước mắt, lạch cạch rơi xuống, "Là ta cố tình gây sự, làm cho ngươi khó xử sao? Cũng đúng, ngươi là chủ nhân thần điện, làm sao có thể tùy tiện cùng ta đi ra ngoài..."

Nói đến đây, nói không được, bắt đầu khóc.

Trì Sơ Tinh: "..."

Luôn luôn cảm thấy rằng có một cái gì đó không đúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!