"Tôi, tôi đi phỏng vấn
mà! Điện thoại chắc là hết pin, tự động tắt máy." Tiếng nói của Chu Thanh Thanh
bất giác trở nên run run.
Sắc mặt Lâm Diễn hơi dịu
xuống, nhưng vẫn rất u ám: "Cô đi phỏng vấn sao không nói trước với tôi?"
"Lúc ấy anh không có ở
nhà." Chu Thanh Thanh yếu ớt giải thích, cô không hiểu, sao mỹ nam lại phải tức
giận? Chẳng lẽ, thật sự Lâm mỹ nam lại gặp khó khăn với bạn gái cũ rồi?
Nghĩ đến khả năng này,
Chu Thanh Thanh cảm thấy cô thấu hiểu và cảm thông cho tính nết nóng lạnh, vui
buồn thất thường của Lâm mỹ nam.
Có lẽ, cô nên chia sẻ với
anh về chuyện vui nhất của mình, giúp anh vui lên một chút – "Đúng rồi, hôm nay
tôi đã tìm được một công việc rất tốt rất tốt rất tốt đấy!" Chu Thanh Thanh nở
nụ cười rực rỡ nhất, muốn dùng nụ cười của mình để nhiễm vào cái mặt khó đăm
đăm của Lâm mỹ nam một chút.
Nhưng mà, hiệu quả không
lớn. Sắc mặt Lâm mỹ nam dường như còn tối tăm phiền muộn hơn: "Công việc tốt gì
mà khiến cô phấn khởi như thế?"
Cô không thấy tôi vẫn còn
đang tức giận sao? Cô không biết là tôi đã đợi cô suốt cả buổi chiều sao? Cô
không biết là cô về muộn như vậy tôi sẽ lo lắng sao?(Mèo
tôi: Khụ khụ, thực ra mới hơn một tiếng… Còn nữa, cô ấy thật sự không biết…
=.=)
Chu Thanh Thanh vừa nghĩ
tới vận may siêu cấp của mình, không kìm được cười sung sướng, khoa tay múa
chân: "Là trợ lý tổng giám đốc của Tinh Hoa! Tinh Hoa anh biết không? Chính là
công ty rất nổi tiếng… BLABLA…"
Tâm tư Lâm Diễn hoạt
động: Cô đừng cho là ai cũng ngốc như cô vậy có được không? Tinh Hoa rất nổi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!