Chương 35: Truyền bá Phúc Âm (*)

(*) Phúc Âm: Trong Kitô giáo, tiếng Hy Lạp "εὐαγγέλιον euangélion" nghĩa là "tin tức vui mừng hay tốt lành".

Tạ Tri Ý chợt cứng người.

Không khí mờ ám đột nhiên trở nên rõ ràng hơn, quấn quanh ngón tay cô khi chạm vào mái tóc mềm mượt của Trì Lâm.

Tóc anh không dùng sáp, mềm mại và đen óng. Những lọn tóc quấn quanh ngón tay cô như những chiếc vuốt lông mềm mại.

Tạ Tri Ý thoáng ngẩn ngơ: Cách khác? Còn có cách nào khác sao?

Cô muốn đổi tư thế, nhưng không dám nhúc nhích.

Rõ ràng... thường ngày cô cũng hay ngồi trên chiếc sofa này để ăn uống và xem TV, một nơi rất quen thuộc. Thế nhưng lúc này, cô lại thấy lòng mình bồn chồn và cơ thể nóng lên khó hiểu.

Tạ Tri Ý chớp mắt, nhìn khuôn mặt gần kề của Trì Lâm, tự hỏi: Ý của anh là gì?

Chắc không phải chỉ đơn thuần theo nghĩa đen... đúng không?

Vậy đây là... đang tán tỉnh mình à?

Những lần xuyên không trước đây, cô cũng thường xuyên nhận được sự theo đuổi của người khác. Vì tính chất công việc đa dạng trong từng thế giới, cô đã gặp qua đủ loại đàn ông đẹp trai, người thành đạt, từ những người đàn ông quyến rũ đến những người đàn ông điềm tĩnh, thế nên tiêu chuẩn của cô rất cao.

Nhưng lúc này, Tạ Tri Ý vẫn cảm nhận được nhịp tim mình rộn ràng. Có lẽ vì anh quá dễ thương trong bộ đồ ngủ, lại nói chuyện nghiêm túc đến thế, sự tương phản này thực sự khiến cô xiêu lòng.

Mặc kệ! Tạ Tri Ý nghĩ: Mình đâu phải là thánh nữ gì đâu.

Dù không giỏi mấy chuyện tình cảm, nhưng cô lại rất quyết đoán.

Chỉ cần bắt được một chút dấu hiệu, cô sẽ thẳng thắn bày tỏ.

Thế là, Tri Ý không do dự, trượt tay từ đầu Trì Lâm xuống vai anh ấy.

Ngay lập tức, yết hầu của Trì Lâm chuyển động rõ rệt, từ tai đến cổ đỏ ửng một mảng.

Lần này đến lượt anh cứng đờ người.

Tạ Tri Ý l**m môi, ánh mắt lóe lên một tia khiêu khích, hỏi anh: "…Ví dụ như thế nào?"

Trì Lâm sững sờ, lông mi rung rẩy, rồi cả người như bị sốc điện.

Những ý tưởng, những câu nói bóng gió mà anh vừa mới cố gắng sắp xếp, tất cả đều tan thành mây khói.

Anh chỉ cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Màn trêu ghẹo này quá mượt rồi.

Cứu mạng.

Thấy vẻ mặt của anh, Tạ Tri Ý càng tiến lại gần hơn một chút, khóe môi khẽ cong lên: "Hửm?"

Trì Lâm cảm thấy mình sắp bị bốc hơi, tim đập thình thịch, cuối cùng chỉ lắp bắp nói được mấy chữ: "Khen... khen anh đi."

Nói xong, Tạ Tri Ý ngẩn người ra.

Trì Lâm cũng sững sờ, rồi hối hận muốn quay ngược về một phút trước –

Rõ ràng anh muốn nói là "Có thể hôn anh một cái không!" mà!!!

Á á á chết tiệt!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!