Chương 29: Tiếng nước bắn tung tóe!

Tạ Vi Lan vừa dứt lời, cả căn phòng như bị đóng băng.

Không chỉ Bùi Tử Yên mà tất cả mọi người đều sững sờ. Không ai ngờ rằng ả có thể buông lời đến mức độ đó.

Nhưng cũng may vì đã từng làm ra những chuyện điên rồ hơn như tự thú trên loa về việc bỏ thuốc vào đồ uống của Thượng Quan Sâm, nên mọi người cũng dần bình tĩnh lại.

Cuộc chiến giữa Tạ Vi Lan và Bùi Tử Yên thì ai cũng rõ. Lúc này, trong lòng họ chợt lóe lên một ý nghĩ: Phải chăng đây là cách các cô chiêu nhà giàu tranh giành tình cảm? Quả nhiên, chiến trường tình yêu chẳng hề có khói súng.

Tạ Tri Ý thầm nghĩ: Không đơn giản vậy đâu..... E rằng cuộc chiến này sẽ sớm bùng nổ dữ dội hơn.

Thực ra, điểm hóa ác mà Tạ Tri Ý nhận được không phải từ Tạ Vi Lan mà từ những người xung quanh, đặc biệt là Bùi Tử Yên. Chỉ một câu nói của Tạ Vi Lan đã giúp Tạ Tri Ý kiếm được hàng trăm điểm.

Với chỉ số EQ thấp đến mức đáng báo động, Tạ Vi Lan hoàn toàn không nhận ra mình đã nói gì sai. Trên gương mặt ả vẫn hiện rõ vẻ chân thành như đang đưa ra lời khuyên hữu ích.

Bùi Tử Yên, người trực tiếp hứng chịu cú sốc này, đầu tiên sờ nhẹ khóe mắt rồi biểu cảm càng thêm khó coi. Cô ta nghĩ thầm: Tạ Vi Lan này là gì vậy? Dù sao cũng là thiên kim, sao có thể nói ra những lời như thế?

Nhưng Bùi Tử Yên rất thông minh, cô ta không tỏ ra tức giận mà quay sang Thượng Quan Sâm, vẻ mặt vô tội: "Anh Sâm, anh thấy không? Hình như Vi Lan không thích em."

Pha diễn này trước đây từng là sở trường của Tạ Vi Lan nhưng giờ ả đã hoàn toàn mất đi khả năng đó, thay vào đó là sự thẳng thắn đến mức khó đỡ.

Thật lòng đến mức khiến người khác đau lòng.

"Biết rõ còn hỏi, có phải cô thấy ngại nên muốn chuyển chủ đề đúng không?" Tạ Vi Lan thẳng thừng chế nhạo.

Tạ Tri Ý âm thầm vỗ tay trong lòng: Trời ơi, quá đỉnh luôn! Điểm tăng rồi điểm tăng rồi.

So với việc nhắc nhở người khác có ráy mắt, thì việc cứ bám riết không buông khi người ta đã cố gắng chuyển chủ đề còn đáng xấu hổ hơn.

Lần này, Bùi Tử Yên thực sự có chút lúng túng. Cô ta vốn rất giỏi việc đối phó với những người phụ nữ trong giới thượng lưu, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta cảm thấy hoàn toàn bất lực – Tạ Vi Lan quả thật là một đối thủ đáng gờm!

Cô ta đành phải nhìn Thượng Quan Sâm với ánh mắt đáng thương, vẻ mặt như thể đang cầu xin sự giúp đỡ, trông thật tội nghiệp.

Dẫu sao Bùi Tử Yên cũng là người mà Thượng Quan Sâm đưa đến, anh ta chắc chắn phải ra mặt giúp đỡ chứ!

Thế nhưng, ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Thượng Quan Sâm – người xưa nay vẫn luôn bá đạo – lại không đứng ra bảo vệ.

Anh ta chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Tạ Vi Lan như để cảnh cáo, rồi ôm chặt lấy Bùi Tử Yên, tiếp tục cắm hoa.

Chỉ có Tạ Tri Ý hiểu rõ nguyên nhân – Thượng Quan Sâm đang sợ.

Là người đàn ông đã trải qua nhiều chuyện phức tạp, lại còn bị Tạ Vi Lan nắm trong tay không ít bí mật, Thượng Quan Sâm sợ rằng ả sẽ lỡ miệng nói ra điều gì đó không nên nói.

Tạ Tri Ý vừa cắm hoa vừa cười thầm, đây là một tình huống quá tuyệt vời.

Mặc dù hơi thất vọng, nhưng Bùi Tử Yên vẫn rất ngoan ngoãn, tiếp tục cùng Thượng Quan Sâm cắm hoa.

Tạ Vi Lan thì vừa đắc ý vừa ghen tị, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

Buổi học cắm hoa cứ thế tiếp diễn trong một bầu không khí căng thẳng nhưng lại rất thú vị.

Tạ Tri Ý làm theo cách cắm hoa cơ bản nhất, xếp các cành hoa chồng lên nhau theo chiều ngược chiều kim đồng hồ, điều chỉnh độ cao của từng cành cho đến khi bó hoa trở nên cân đối.

Sau khi hoàn thành, Tạ Tri Ý cảm thấy khá hài lòng với tác phẩm của mình.

Cô mở điện thoại, thấy tin nhắn của Trì Lâm báo rằng anh đang trên đường đến. Tạ Tri Ý trả lời: [Sắp tan lớp rồi.]

Trì Lâm: [Không sao.]

Tạ Tri Ý do dự một chút, rồi nhắn: [Tôi làm một bó hoa tặng anh nhé.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!