Chương 12: Ngã cho bà!

Dọc đường đi, khóe miệng Trì Lâm chưa từng hạ xuống.

Tài xế ngồi phía trước, Trì Hướng Dương bị đẩy sang ghế phụ, còn Trì Lâm và Tạ Tri Ý ngồi ở hàng ghế sau.

Khung cảnh ngoài cửa xe lướt qua thật nhanh.

Trong xe, khoảng cách giữa mọi người vừa phải, nhiệt độ dễ chịu, khóe môi của Tạ Tri Ý cũng cong lên suốt chặng đường.

Nếu thuận lợi, hôm nay cô có thể rút được một lá kỹ năng mới.

"Sao hai người cũng đi chung vậy?" Cô hỏi.

Trì Lâm khoanh tay tựa vào ghế, thuận miệng bịa đại: "Lâu rồi không đi, vận động chút."

Trì Hướng Dương: "…?" Chú cảnh sát ơi, có người đang chém gió nè.

Cậu tương đối thành thật, quay đầu bám lấy lưng ghế hỏi: "Chị Ý, chị biết trượt tuyết không?"

Trì Lâm nghĩ thầm hỏi thừa tất nhiên là không biết rồi.

Từ sau khi Tạ Tri Ý quay về nhà họ Tạ, anh chưa nghe nói cô từng đi trượt tuyết lần nào.

Tạ Tri Ý biết mọi người đều nghĩ như vậy, thêm vào đó cô cũng không rõ trình độ trượt tuyết của Trì Lâm ra sao, nên cô chỉ khiêm tốn đáp: "Tôi học trên mạng."

Trì Hướng Dương nói: "Vậy thì tốt quá, em với anh trai—à không! Em cũng không biết trượt, đến lúc đó chúng ta giúp nhau nhé!"

Tạ Tri Ý cười tươi: "Không vấn đề gì."

Tạ Tri Ý mỉm cười: "Không thành vấn đề."

Trì Lâm chen vào cuộc trò chuyện, hơi kiêu ngạo ngẩng đầu lên: "Anh mang đồ trượt tuyết cho em rồi."

Tạ Tri Ý quay đầu nhìn anh.

Trì Lâm nhìn cô một cái rồi lạnh lùng quay mặt đi: "Cái này coi như là trả cho cái bánh trứng kia."

Tạ Tri Ý bật cười: "Cảm ơn cậu chủ nhiều lắm." Thực ra anh ấy đã "trả" thừa nhiều rồi.

Trì Lâm nhíu mày, không hài lòng với sự khách sáo của cô.

Nhưng nghĩ đến việc cô đã chọn mình thay vì tên ngốc Thượng Quan Sâm, tâm trạng của Trì Lâm lại tốt hơn.0

Cô đã biết đường quay đầu, chưa ngu hẳn.

Hơn một tiếng sau, xe dừng lại trước khu trượt tuyết Nam Thành.

Một loạt xe hơi đỗ lại, nhiều người quen thuộc. bước ra.

Họ đều là những khách quen, mang theo các loại dụng cụ trượt tuyết chuyên nghiệp, tụ tập quanh Thượng Quan Sâm và Tạ Vi Lan.

Nhiều người trong số họ đang tìm kiếm Tạ Tri Ý. Kể từ khi Tạ Tri Ý chiến thắng Tạ Vi Lan trong cuộc thi piano, cô ngày càng được chú ý. Tất nhiên, mọi người đều cho rằng cô làm vậy là để thu hút Thượng Quan Sâm.

Nếu không thì tại sao phải so tài với em gái mình? Chẳng phải là để nâng cao vị thế trong lòng Thượng Quan Sâm sao?

Nhiều người nhìn cô với ánh mắt chế giễu và châm chọc, nhưng khi thấy cô đi cùng Trì Lâm thì họ đều im bặt.

Triệu Tân Nguyệt vốn rất vui khi thấy Trì Lâm, nhưng bây giờ lại cau mày, kéo tay Tạ Vi Lan: "Tạ Tri Ý thân thiết với Trì Lâm từ lúc nào thế?"

Tạ Vi Lan thì thầm: "Nghe nói dạo này chị ấy thường xuyên nấu ăn cho Thái tử Trì..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!