Chương 38: Ảnh Đế

Editor: Độc Ẩm

"Tôi đã xem review của mọi người rồi, đồ ăn Quý Châu ở tiệm đó rất cay, buổi tối anh cũng đừng ăn cay quá!"

Sơ Nghiên ở huyền quan cúi xuống đi giày, đứng thẳng dậy trước gương soi toàn thân sửa lại tóc một chút.

Cô cũng không sống ở nhà Lâu Niệm lâu nên lúc trước chỉ mang một vali đồ sang, đều là những món đồ có tính ứng dụng cao.

Hôm nay đi gặp bạn, cô trang điểm rất nhẹ nhàng, trang phục cũng lấy thoải mái là chủ đạo.

Một chiếc áo khoác dạ dài và dày màu đen, khăn quàng cổ kẻ ca rô màu hồng nhạt ấm áp che đi nửa gương mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to.

Chân đi một đôi boots Chelsea mà cô vẫn thường đi, cẳng chân phía trên vô cùng thon nhỏ.

Lâu Niệm đi theo phía sau cô, khoanh tay: "Em đi ăn gì?"

Sơ Nghiên nói tên quán, xoay người vỗ vỗ cánh tay hắn an ủi: "Có gì ngon tôi sẽ mua về cho anh."

Nói xong duỗi duỗi chân, làm phẳng chiếc quần giữ nhiệt bên trong, sau đó vui vẻ đi ra ngoài.

Tiếu Tiếu xem như là người bạn nữ đầu tiên ở đây của cô sau khi xuyên sách, đã lâu rồi cô không đi dạo phố, ăn cơm, tán dóc với bạn bè, tâm trạng cũng không tệ lắm.

Cửa đóng lại "cạch" một tiếng.

Lâu Niệm thả tay xuống, chậm rãi quay lại phòng khách.

Trong nhà không còn tiếng động, không gian như rộng ra và trống rỗng.

Hắn ngồi yên lặng một lát, bỗng nhiên đứng dậy, cầm chìa khóa xe trên bàn lên, mặc thêm áo khoác rồi đi ra khỏi nhà.

Sơ Nghiên bắt taxi đến quán ăn mà Vương Tiếu Tiếu hẹn.

Đây chính là điểm tốt khi chơi với người trong giới, chọn địa điểm vô cùng bí mật, không lo bị chụp ảnh.

Sơ Nghiên được nhân viên dẫn tới phòng bao, mở cửa ra, Vương Tiếu Tiếu đã ngồi sẵn ở trong, cười giơ tay chào.

Sơ Nghiên vừa gỡ túi vừa ngồi xuống: "Em có đến muộn không?"

"Em còn đến sớm mười phút cơ," Vương Tiếu Tiếu xua tay, "Chị đói bụng nên mới đến trước ăn chút điểm tâm thôi."

Sơ Nghiên ngồi uống trà một lát, có chút muốn đi WC, "Em vào nhà vệ sinh một chút, chị ngồi đây một lát nha."

Vương Tiếu Tiếu: "Đi đi, chờ em quay lại chắc anh trai chị cũng tới rồi."

Nhà hàng này thiết kế rất nhiều cửa nhỏ ở bên trong, với những tấm rèm cửa dài bằng vải gấm buông xuống, kết cấu rất tao nhã, chỉ là......! quá vòng vèo.

Sơ Nghiên hỏi hai lần mời tìm được nhà vệ sinh, đến lúc ra thì lại lạc đường.

Cô cũng không biết mình đã đi đến chỗ nào rồi, trước mắt lại là một chiếc rèm cửa dường như hơi quen mắt.

Sơ Nghiên đưa tay mở ra, ai ngờ đối diện lại đúng lúc có người, hai người va vào nhau qua một tấm rèm.

"Thực xin lỗi thực xin lỗi," Sơ Nghiên bị đụng vào mũi, đau xót một trận, vội vàng lùi về phía sau, "Mời đi trước ——"

"Xin lỗi, không sao chứ?"

Kết quả hai người khiêm tốn nhường nhau vài câu qua một tấm rèm, Sơ Nghiên đành phải mở rèm đi qua trước: "Cảm ơn ——"

Còn chưa nói xong thì lời đã bị nghẹn ở cổ họng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!