Chương 24: Rạp Chiếu Phim

Editor: Độc Ẩm

Trong lúc chờ Lâu Niệm, Sơ Nghiên thấy Hạ Nhiên đang đi về hướng này.

Lần này hắn không đi cùng Phó Thiển mà theo sau là người đại diện của hắn.

Bây giờ hắn còn chưa nổi tiếng đến mức như sau này, hắn mặc một chiếc áo sơ mi sáng màu đơn giản, phong cách gọn gàng tỉ mỉ.

Hôm qua Hạ Nhiên đã biết là Sơ Nghiên cũng đến thử vai cho 《 Hoa khôi 》, hắn vẫn tràn đầy hứng thú với Sơ Nghiên, nhìn thấy cô liền cười nghênh đón: "Sao rồi, thuận lợi không?"

Sơ Nghiên gật đầu: "Cũng không tệ lắm."

Dưới ánh mắt dò xét của người đại diện ở bên cạnh, Hạ Nhiên cũng không tiện nói nhiều, chỉ cười cười: "Hy vọng chúng ta có thể làm việc cùng nhau."

Sơ Nghiên cũng cười: "Sẽ thôi."

Một lúc sau, Lâu Niệm lái xe tới, xuống xe đặt một tay lên cửa xe.

Sơ Nghiên không nhịn được mà so sánh hai người một lần.

Hôm nay Lâu Niệm mặc một chiếc áo sơ mi lanh màu xám, quần tây màu đen, vai rộng eo hẹp chân dài điển hình, một thân hình hoàn mỹ mà thượng đế ban tặng.

So với Hạ Nhiên, Lâu Niệm rõ ràng khỏe khoắn hơn, cơ ngực và cánh tay đầy đặn chắc nịch, lúc quần áo căng ra có chút gợi cảm.

Lâu Niệm thấy mắt cô đảo tới đảo lui, đi qua, "Sao vậy?"

Sơ Nghiên thuận miệng nịnh nọt: "Hôm nay ông chủ thật đẹp trai."

Lâu Niệm nhướng mày: "Hôm nay?"

"Mỗi ngày, mỗi ngày," Sơ Nghiên vòng qua hắn, mở cửa xe, "Vẻ đẹp trai của ngài ngày càng thăng hoa, hôm nay hơn hẳn hôm qua."

Môi mỏng của Lâu Niệm hơi cong lên, đóng cửa xe cho cô, vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái.

"Bây giờ buổi thử vai đã kết thúc rồi, khi nào thì chúng ta quay về?"

"Không vội." Lâu Niệm xoay vô lăng, lái xe về phía trung tâm thành phố.

Sơ Nghiên cũng có tính mê chơi, nếu ông chủ đã không vội, vậy cô càng không có lý do gì để sốt ruột.

Dù ra ngoài cùng Lâu Niệm có chút kỳ quái, nhưng hắn lại là một người bạn ăn uống rất được.

Khẩu vị của hai người giống nhau một cách kỳ lạ, thích hương vị chua chua cay cay, đậm đà kích thích vị giác.

Đôi khi Sơ Nghiên thậm chí còn lo lắng, hình như cô đã phá bỏ hoàn toàn thói quen ăn uống lành mạnh hơn hai mươi năm qua của nam chính rồi.

Lái xe một hồi, ăn một bữa cá nướng thơm phức, hai người chậm rãi đi dọc theo đường lớn để tiêu hóa.

Hoàng hôn dần buông xuống, tà dương kéo những chiếc bóng dài ra, đan vào nhau.

Lâu Niệm nhìn người bên cạnh một cái, bước đi chậm rãi.

Càng đi xa, xung quanh càng có nhiều cặp tình nhân, lúc đầu Sơ Nghiên còn không để ý, nhưng sau khi có bốn năm đôi dính vào nhau đi qua, cuối cùng cô cũng cảm thấy hơi kỳ lạ: "Hôm nay là ngày lễ gì hả?"

Lâu Niệm vô cùng bình tĩnh: "Không phải."

Sơ Nghiên chỉ chỉ xung quanh: "Thế sao lại có nhiều cơm chó thế này?"

Lâu Niệm giơ tay chỉ tòa nhà trước mặt: "Rạp chiếu phim."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!