Chương 19: (Vô Đề)

Editor: Độc Ẩm

Sơ Nghiên ngây người một giây, cảm thấy tình tiết này có chút quen thuộc. Trong truyện, nguyên chủ cũng bị bóc phốt, nhưng đó là sau khi nữ chính trùng sinh, là sự trả thù và phản kích của cô ta.

Bài đăng chủ yếu nêu ra ba tội lớn của vị tiểu thư S diễn vở X. Đoạt vai diễn với bạn học trong sân khấu tốt nghiệp, tùy hứng chọn nhân vật mà mình thích. Bắt nạt bạn học, đổ trà sữa lên đầu bạn, đính kèm một bức ảnh tiểu thư S cười lạnh đổ trà sữa lên đầu Tiếu Nhu, đánh mosanic như không đánh. Ngoài ra, tiểu thư S còn điên cuồng theo đuổi nam thần của trường, đồng thời quyến rũ cả biên kịch.

Tóm lại bằng ba chữ: lẳng lơ, phóng túng, bỉ ổi.

Sơ Nghiên: "......"

Khái quát nguyên chủ thì còn coi như chính xác. Nhưng dùng nó để mắng cô thì không thể nhịn được.

Vở X chính là vở diễn tốt nghiệp, buổi diễn tốt nghiệp của trường cô vốn đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Dân cư mạng nhanh chóng tìm ra các nhân vật chính của vụ việc, tiểu thư S là Sơ Nghiên, người bị bắt nạt là Tiếu Nhu, cũng chính là người tung tin, còn người mà Sơ Nghiên điên cuồng theo đuổi là người thừa kế Lâu thị —— đọc đến đây, sắc mặt Sơ Nghiên càng khó coi hơn.

Bài đăng content hay, ảnh đẹp, nhiều drama nhanh chóng thu hút sự chú ý của dân cư mạng. Còn có người mua hotsearch cho bài đăng này nên số lượt bình luận và chia sẻ càng tăng vọt. Quần chúng ăn dưa bị dắt mũi, rất nhiều tin nhắn gửi tới mắng cô, các loại lời lẽ thậm tệ, nhân tiện hỏi thăm tổ tông nhà cô.

Không lâu sau lại có người phát hiện, mẹ nó đây không phải cô gái lần trước trượt tay ăn vạ Phó Thiển sao?? Thế nên lại có thêm fans Phó Thiển tràn vào, mặc sức điên cuồng chế giễu nhục mạ.

Sơ Nghiên đọc vài cái, máu xông lên não, dứt khoát thoát Weibo click mở Wechat, thẳng thắn nhắn tin cho Tống Tâm Thuần: "Bảo bạn cô xóa bài xin lỗi."

Cô khoanh tay đợi ba phút, đối phương chậm rãi nhắn lại: "Sao thế chị? Em vừa mới dậy, có chuyện gì sao ạ?"

Mùi bạch liên hoa ập vào mặt khiến Sơ Nghiên đau đầu, cô khua khoắng ngón tay: "Bảo Tiểu Nhu, xóa bài, xin lỗi."

Kể cả không đọc truyện thì cũng có thể đoán được là ai, chứ đừng nói cô còn biết cốt truyện. Nữ chính muốn hại cô thì tuyệt đối sẽ không bao giờ tự tay làm, mà hôm qua cô vừa mới nói ra chuyện xấu hổ của Tiếu Nhu, đây đúng là một thời cơ hoàn hảo.

Tống Tâm Thuần cùng lúc nhận được Wechat của Sơ Nghiên và Tiếu Nhu. Cô ung dung mở tin của Tiếu Nhu ra trước, đối phương cười nói rất khoa trương: "Thuần Thuần, cậu lên mạng chưa? Mọi người mắng Sơ Nghiên ra bã rồi!"

Tống Tâm Thuần bật cười thành tiếng, không trả lời, mở tin nhắn của Sơ Nghiên.

Một phút sau, Sơ Nghiên nhận được tin nhắn âm thanh: "Chị, em vừa mới xem qua rồi, chắc là có hiểu lầm gì đó, Nhu Nhu cũng đang rất tức giận, chị chịu khó nhẫn nhịn một chút được không?"

Sơ Nghiên "Ha" một tiếng. Cô chọn cách thẳng thắn tìm Tống Tâm Thuần, chính là có ý ngả bài. Nhưng đối phương lại cứ làm bộ làm tịch, trước sau thể hiện "Tôi không biết, không liên quan đến tôi", thật sự quá thảo mai.

Đầu lưỡi Sơ Nghiên đảo qua hàm trên, cuối cùng gửi một tin: [ Cô tưởng thế là hay hả? ]

Một lát sau, Tống Tâm Thuần gửi qua một cái nhãn dán.

Thỏ con trắng tinh ôm một trái tim, vừa ngây thơ vừa đáng thương.

Lúc này, cuộc chiến chửi bới trên Weibo càng dữ dội hơn, người tung tin trực tiếp lên tiếng mắng Sơ Nghiên "dám làm mà không dám nhận", nhân cơ hội dân mạng chửi cô vì sự cố trượt tay, cô ta còn chửi cô "dâm đãng", "chỉ cần là đàn ông là muốn quyến rũ", "flop đi ké fame", "cả đời không nổi tiếng được".

Chính chủ vẫn chưa xuất hiện. Mọi người đều cho rằng Sơ Nghiên bị bằng chứng đóng đinh, không thể phản bác được, nên chỉ có thể trốn đi tránh gió đầu.

Ai ngờ vài phút sau, Weibo Sơ Nghiên cập nhật——

Đơn giản cộc cằn, chỉ có một file ghi âm.

Click mở ra, là một giọng nữ sắc bén.

"Tớ chưa từng nghĩ như vậy, tớ......"

"Tớ biết trong lòng cậu không dễ chịu, nhưng Đỗ Lâm sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì vì cậu. Hơn nữa cô ta là Sơ Nghiên đó! Loại người lẳng lơ như cô ta, đi học mà ăn mặc như đi hộp đêm, đáng đời bị người ta cưỡi! Không chừng chúng ta còn thành toàn cho cô ta đấy!"

"Cậu đừng nói như vậy."

"Tớ nói có sai đâu, cậu nhìn cô ta ăn mặc mà xem, chẳng lẽ không lẳng ——"

Tiếng nói đột ngột dừng lại trong tiếng nước đổ ào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!