Chương 26: (Vô Đề)

– Ngươi vừa bảo rằng ngươi là Nihr?

– Đ

-đúng vậy. Người có thể kiểm trả thử.

Bằng một cái phẩy tay nhẹ, một luồng khí hồng nhạt lan ta từ bàn tay của Syrathr và nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể của Turan.

– Fyratr!

Thần Syrathr đột nhiên gằn giọng, và Turan có thể nghe được tiếng "hí" vang lên rất nhỏ từ thần Fyratr.

– Em

-em có thể giải thích… – thần Fyratr vội nói.

– Nói đi.

– Em nghĩ là dù hắn ta là Nihr đi chẳng nữa thì-

– Gượm đã. – thần Syrathr ngắt lời – Hình như chị nhớ rằng hai ngày trước em vẫn còn đinh ninh với chị rằng hắn ta có Thần cấp không thấp. Giờ trông em có vẻ như là đã biết trước hắn ta là Nihr?

– Chuyện đó… – thần Fyratr đáp, lấy hai ngón tay trỏ đâm vào nhau một cách lúng túng – Em cũng mới biết hồi chiều nay thôi…

– Em đã có gần nửa ngày để nói với chị chuyện đó, Fyratr!

Thần Syrathr quát lớn và cùng lúc đó, một luồng khí hồng nhạt mang theo những cánh hoa thổi ào ạt xung quanh cô ta thành một cơn lốc. Trông hoa mỹ là thế nhưng cơn lốc đó lại tỏa ra một lượng Thần uy vô cùng lớn, nhanh chóng đè sập toàn bộ cơ thể Turan khiến nó nằm sấp xuống, mặt áp sát vào mặt đất, không thể ngẩng lên được. Turan muốn bật lên một tiếng chửi, nhưng nó cố kiềm lại vì biết rằng chỉ khiến chuyện càng thêm tồi tệ.

– Chị. Hắn ta…

Nghe thấy tiếng thần Fyratr, thần Syrathr rất nhanh liền nhận ra tình hình hiện tại của Turan, ngay lập tức hất tay lên. Cơn lốc yếu dần đi rồi tan thành từng hạt sáng li ti màu hồng nhạt. Turan cảm giác được cơ thể bình thường lại thì vội đứng dậy, bước thử vài bước. Sau khi xác nhận bản thân không có bị thương gì, nó mới an tâm mà cất một tiếng thở phào. Cơn giận của một Chính thần luôn là đáng sợ như vậy. Lần trước, thần Fyratr nổi giận và suýt nữa hàng trăm người phải bỏ mạng.

Lần này thì thần Syrathr nổi giận với em của mình, Turan chỉ ở gần đó và cũng suýt không được thấy mặt trời ngày mai. Nó giờ dù không hiểu vì lý do gì, nhưng cực kỳ kiêng kỵ cái chết.

– Vậy, ngươi là một Nihr, làm sao có thể cất lên lời cầu khấn Giáng trần?

Thần Syrathr lên tiếng hỏi khi thấy Turan đã bình tĩnh lại.

– Tôi rất tiếc nhưng lúc đó tôi chỉ làm theo như những gì mình biết mà thôi.

– Vậy làm đi. Ngay tại đây.

Nói rồi thần Syrathr liền đưa tay lên. Một luồng khí màu hồng nhạt lan ra và mang theo bông hoa Sinh Khất mới lấy vừa nãy lại cho Turan.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Turan hoàn toàn hiểu yêu cầu của thần Syrathr, nhưng nó không hề có ý định trải nghiệm lại cảm giác cơ thể bị rút đi nguyên khí để rồi sau đó thì mệt mỏi suốt mấy ngày liền như lần trước. Di chứng từ đó đến giờ vẫn còn có thể cảm nhận được mỗi khi nó nắm chặt tay lại.

Nhận thấy sự chần chừ của Turan, thần Syrathr tỏ vẻ không hài lòng, bảo:

– Ngươi còn chờ cái gì? Chúng ta không có đủ kiên nhẫn đâu.

E ngại trước Thần uy của thần Syrathr, Turan vội đáp:

– Lần này tôi không có đủ nguyên khí.

– Không phải lo. Ngươi chỉ cần thực hiện lời cầu khấn mà thôi.

Turan nghe vậy cũng không biết không còn cách nào khác, bắt đầu đọc câu cầu khấn mà mình còn nhớ, đồng thời nâng bông hoa Sinh Khất lên:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!