Chương 24: Lựa chọn của Darmil

Darmil tỉnh dậy thì thấy mình bị trói chặt vào chân giường. Nó cố vùng vẫy một lúc lâu nhưng không cách nào thoát ra được. Nó định kêu cứu, nhưng lại không nhớ được vì sao mình bị trói ở đây. Nó chỉ còn nhớ là chính mình đang nói chuyện với cô hầu bàn xinh đẹp Tiffia thì đột nhiên thấy sau cổ đau nhói. Nếu nó kêu cứu bây giờ, và kẻ ngoài kia không phải người tốt thì hậu quả đến cho nó chắc chắn là cực kỳ tồi tệ.

Và Darmil cứ giữ im lặng như thế suốt hàng giờ liền.

Tiếng gõ cửa chợt vang lên làm Darmil giật mình. Mấy giờ qua nó đã thử thêm vài lần thoát khỏi dây trói hay thậm chí là đứng dậy cùng với chiếc giường nhưng đành bất lực, không thể thoát được. Mắt nó giờ nhìn chăm chăm vào cánh cửa, sẵn sàng đón nhận thứ sẽ xuất hiện.

– Anh Darmil ở trong đó phải không ạ?

Một giọng nữ vang lên. Darmil mất một lúc để nhận ra đó giọng của Oviar, một cô hầu bàn của quán rượu bà Lylat. Không nghĩ được nhiều, nó vội lên tiếng:

– Là tôi đây. Cô mau vào giúp tôi với.

Oviar nhanh chóng mở cửa bước vào. Khung cảnh trước mặt làm cô ta có chút bối rối, bảo:

– Turan nói tôi đến cởi trói cho anh về nhà.

– Turan biết tôi bị trói ở đây sao? – Darmil thốt – Cảm ơn trời đất. Có đồng đội như cậu ta thật là tốt. Nhưng mà…

Darmil nói, rồi chợt nhận ra rằng mình sắp phải rời đội, giọng nó nhỏ dần rồi im hẳn. Sáng nay nó đến tìm Turan cũng là để báo cho cậu ta biết về việc này, rồi không hiểu sao lại bị cậu ta kéo đi uống rượu.

– À phải rồi. – Oviar lên tiếng – Anh đã đọc lời nhắn của Turan chưa?

Darmil suy nghĩ một lúc nhưng nó không nhớ là có đọc được lời nhắn nào cả, hỏi lại:

– Lời nhắn nào cơ?

Oviar nghe vậy thì nhìn quanh phòng, rồi chỉ vào bức tường trước mặt Darmil. Phải mất mấy giây nhìn chăm chăm vào chỗ mà Oviar chỉ, Darmil mới nhận ra là trên đó có dán một mẩu giấy. Trên giấy có chữ viết khá nhỏ, nhưng vẫn đủ để Darmil đọc được:

"Darmil. Vận mệnh của ta, phải do ta làm chủ. Nhưng đó là tôi viết văn hoa như thế, chứ tầm cỡ cậu thì không hiểu được đâu. Nói ngắn gọn thì chuyện cậu muốn làm, phải làm cho được. Không thì tôi sẽ nói xấu cậu với Tiffia."

Darmil hoảng hốt khi đọc thấy được dòng cuối cùng. Nó dù có không lấy lòng được Tiffia thì cũng không thể chấp nhận được việc bị cô nàng xa lánh và khinh rẻ được. Turan ra điều kiện như thế này rõ ràng là đang ép buộc nó.

– Turan đang ở đâu?

Darmil cất tiếng hỏi. Nó phải tìm Turan làm rõ chuyện này.

– Để em cởi trói cho anh đã.

Oviar nói rồi lấy ra một con dao làm bếp cứa đứt dây trói cho Darmil. Ngay sau đó cô ta liền chạy đi mất, nhanh đến mức Darmil định gọi với theo cũng không kịp.

Darmil thở dài, vươn người đứng dậy. Nó vốn không phải người thông minh, nhưng ít nhất nó biết bây giờ, việc cần làm là về nhà và cho cha nó một câu trả lời, cũng là cho chính bản thân mình một câu trả lời.

Trời lúc này đã chập tối. Darmil về đến vừa đúng trước giờ giới nghiêm mà mẹ dành cho nó: sáu giờ rưỡi. Sở dĩ mẹ nó bắt nó phải có mặt ở nhà trước giờ này là vì bữa tối của cả gia đình sẽ bắt đầu lúc bảy giờ. Nếu Darmil về quá trễ, cha của nó không thấy nó trong bữa tối thì ông ta sẽ nổi trận lôi đình khiến cả nhà không ai yên ổn.

– Darmil về rồi đấy à?

Darmil quay sang: là mẹ nó – Serios. Bà ta đang ngồi trên ghế xa

-lông, làm việc với chiếc máy tính xách tay của mình.

– Về rồi thì mau tắm rửa chuẩn bị ăn tối đi. Đừng để cha con chờ.

– Vâng, thưa mẹ.

Darmil đáp rồi quay người đi về phòng của mình. Một cô hầu đã đứng đợi ngoài cửa từ trước, trông thấy nó thì nhanh chóng cúi người và đưa cho nó một bộ đồ mới. Darmil nhận lấy bộ đồ xong liền bảo cô ta rời đi. Mọi ngày, nó sẽ cố chòng ghẹo cô hầu đôi chút nhưng hôm nay, nó không có tâm trạng đó. Nó đang phải suy nghĩ làm sao để thuyết phục được cha của mình. Đây là cơ hội cuối cùng của nó.

Darmil tắm xong thì cũng vừa tới giờ ăn tối. Nó bước ra khỏi phòng, đi dọc theo hành lang dẫn về phòng ăn chính. Một dáng người đứng tựa vào tường trên hành lang như đã đợi nó sẵn từ trước. Darmil dễ dàng nhận ra người đó là anh trai của nó – Talon. Bộ trang phục trang nhã màu trắng bắt mắt cùng mái tóc vàng kim chải hết về bên phải của anh ta là không thể nhầm lẫn được trong ngôi nhà này.

– Darmil. Em quyết định thế nào rồi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!