Chương 7: (Vô Đề)

Bạch Chỉ và Dịch Tuần cùng đi về nhà, từ cổng chính Thích gia đến cổng chính Dịch gia đi có mấy phút, lúc đầu Bạch Chỉ muốn hỏi Dịch Tuần liên quan tới chuyện Đào Đào, bà nghĩ đến việc lúc này đang ở bên ngoài, bà nhịn xuống không hỏi cậu

Về đến nhà, lúc Dịch Tuần muốn lên lầu, Bạch Chỉ gọi cậu lại, "Tiểu Tuần, hôm nay con cùng Đào Đào chơi vui vẻ không?"

Bước chân Dịch Tuần trên cầu thang dừng lại, cậu không quay đầu lại nói, "Dạ."

"Vậy sau này còn tìm Đào Đào chơi đi, mẹ nhớ trước đây Thích gia không có con gái nào, chẳng lẽ Đào Đào được chỗ khác nuôi sao?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạch Chỉ nhìn sắc mặt Đào Đào không được khá lắm, giống như dinh dưỡng không được đầy đủ, gương mặt cô bé gầy gò, bắp chân toàn là da bọc xương, không giống như là người Thích gia, nơi nào nuôi con bé thành như vậy.

Nhưng nhìn Hà Vãn rất thân thiết với Đào Đào, không giống như là không thích Đào Đào, còn nữa, Thích gia cũng không phải không nuôi nổi một đứa trẻ, làm sao có thể ngược đãi đứa nhỏ thành như này, cho nên Bạch Chỉ liền suy đoán khả năng là có ẩn tình khác.

"Đào Đào không phải con gái ruột của Thích gia, hôm qua mới nhận nuôi cô bé về."

"Thì ra là vậy, khó trách cô bé gầy như vậy, có thể thấy được trước đây cô bé chịu khổ nhiều, Tiểu Tuần này, lúc con tìm Đào Đào chơi, con không thể khi dễ người ta nhớ chưa, cô gái nhỏ thật làm người ta đau lòng mà." .

"Mẹ, con là người như vậy sao?" Dịch Tuần bất đắc dĩ quay đầu, mặc dù cậu không thích nói chuyện, nhưng cũng không phải là người sẽ ỷ thế hiếp người, huống chi còn là khi dễ cô gái nhỏ tám chín tuổi.

"Ha ha, dĩ nhiên không phải rồi, con trai của mẹ rất hiểu chuyện, được rồi, con cũng mệt rồi, đi lên lầu đi, sau này con đến Thích gia nhiều nhìn Đào Đào xem, cô gái nhỏ cũng không dễ dàng gì."

Bạch Chỉ nói đến đây là dừng, bà không nói thêm lời nào nữa, mặc dù Dịch Tuần  không nói gì, nhưng Bạch Chỉ cảm thấy Dịch Tuần có thể nghe lọt được.

Xem ra Dịch Tuần và Đào Đào rất có duyên phận, nhà bà ngoại Dịch Tuần cũng có một cô em họ tuổi không chênh lệch nhiều với Đào Đào, bà cũng không thấy Dịch Tuần gần gũi với cô bé, có thể thấy được không quan hệ với tuổi tác, là giữa người với người có duyên phận.

Nhưng mà không nghĩ tới Đào Đào vậy mà không phải con gái ruột Thích gia, nhưng tướng mạo cô bé rất đáng yêu, còn rất thân thiết với Hà Vãn, có thể đối xử với con nuôi tốt như vậy, Thích gia quả là gia đình lương thiện.

Dịch Tuần tiếp xúc với Thích Mân, Bạch Chỉ rất an tâm, bà không thể không thiếu phải cảm tạ Thích gia sau này, Bạch Chỉ cảm thấy tâm bệnh của Dịch Tuần, rất có thể sẽ bởi vì Đào Đào mà tốt lên.

Bạch Chỉ đang muốn đi tìm một chút chuyện để làm, ba Dịch Dịch Thiêm từ thư phòng trên lầu đi xuống, "Em về rồi."

"Đúng vậy, anh hết bận rồi à?" Lúc Bạch Chỉ dẫn Dịch Tuần đi,  Dịch Thiêm còn đang bận bịu chuyện của công ty.

"Ừm, Tiểu Tuần đâu?"

"Lên lầu rồi."

"Hôm nay thế nào, Tiểu Tuần sẽ không vui chứ?" Trước đây, bọn họ dẫn Dịch Tuần ra ngoài gặp người ta, Dịch Tuần rất bực mình, không vui vài ngày, dẫn đến bây giờ họ không dám tùy tiện dẫn Dịch Tuần ra ngoài kết bạn.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Sao có thể chứ, Tiểu Tuần hôm nay rất vui vẻ đấy, Thích gia có một cô con gái nhỏ tên là Đào Đào, Tiểu Tuần rất thích, thằng bé cùng cô gái nhỏ chơi tới trưa, Đào Đào dắt tay của Tiểu Tuần, thằng bé còn không kháng cự đó."

"A, còn có chuyện như vậy?" Ba Dịch cảm thấy kỳ quái,  Dịch Tuần còn nguyện ý kết bạn ư?

"Cô bé kia mấy tuổi rồi?"

"Tám chín tuổi, không lớn lắm."

"Đây không phải cùng tuổi với Lan Lan ư?"

"Ừ." Lan Lan chính là con gái của chú Dịch Tuần, năm nay vừa vặn cô bé chín tuổi.

"Anh cũng chưa từng thấy Tiểu Tuần và Lan Lan cùng chơi với nhau bao giờ."

"Em cũng cảm thấy kỳ quái, khả năng chính là duyên phận của mỗi người đi, các cô gái nhỏ lớn như nhau, nhưng Đào Đào thì Tiểu Tuần rất thích, còn Lan Lan thì đến nhìn Tiểu Tuần cũng chẳng muốn."

Với lại Lan Lan nhát gan, cô bé không dám chơi cùng Dịch Tuần, Bạch Chỉ là cô nhưng cũng không thể không nói, Lan Lan không được người ta ưa thích bằng Đào Đào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!