Đảo mắt, Đào Đào đã ở Thích gia được nửa tháng, cô đã sớm dạo quanh toàn bộ Thích gia, các công trình ở tiểu khu cô cũng chơi qua một lần, tiểu khu giống như một công viên trò chơi vậy, cô còn quen biết hai bạn nhỏ cùng tuổi mình, có thể nói là đã quen với sinh hoạt của Thích gia.
Hà Vãn thấy Đào Đào mỗi ngày đều dành chút thời gian ra đọc sách, bà nghĩ học kỳ sau cô bé đến trường nhất trung Hòa Xương, so với các trường học khác thì trường nhất trung Hòa Xương khắc nghiệt hơn, Hà Vãn lo lắng Đào Đào sẽ không quen.
Cho nên bà nói Thích Mân tìm mấy quyển sách lớp ba cho Đào Đào đọc, coi như sớm chuẩn bị bài, dù sao đều là đọc sách, nhìn tài liệu giảng dạy cũng giống như nhau.
Bà cũng không phải muốn Đào Đào làm học sinh giỏi, chỉ là bà sợ cô không thể theo kịp tiến độ người ta, dù sao có thể vào được trường nhất trung Hòa Xương, từ lúc học xong nhà trẻ liền có cuộc đời khác nhau, điều kiện của Đào Đào như vậy, chỉ sợ ở nhà trẻ con bé không thể học được cái gì, thậm chí còn không có nhà trẻ.
Hơn nữa đến lớp ba bắt đầu học tiếng anh, rất nhiều đứa trẻ đã học tiếng anh từ tiểu học, còn coi tiếng anh là tiếng mẹ đẻ, ở phương diện này, Đào Đào khẳng định là không so được, Hà Vãn rất bận tâm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thích Mân chạy qua nhà mấy bạn học mượn sách, cuối cùng cậu mượn được từ nhà của một bạn học, đúng lúc em gái người bạn học đó kỳ sau lên lớp bốn, nên cậu mượn toàn bộ sách lớp ba mang về, ngay cả sách giáo khoa cũng mượn về.
Đào Đào trông thấy nhiều sách như vậy, cô tưởng mình nhìn lầm, trước đây lúc cô học lớp hai, cũng chỉ có mỗi sách toán học với sách ngữ văn, lớp ba làm sao có đến mười mấy hai quyển vậy?
"Trường nhất trung Hòa Xương luôn quan tâm tới sự phát triển toàn diện của học sinh, ngay cả khoa học, tư tưởng, mỹ thuật cũng đều đưa vào giảng dạy, Đào Đào không hiểu có thể hỏi anh trai, những môn kia thì không sao, chủ yếu là tiếng anh, Đào Đào, trước đây con học qua chưa?"
Hà Vãn mở sách ra, bên trong có ba quyển sách tiếng anh liên quan.
"Chưa ạ." Đào Đào nhìn sách, cảm giác giống như thiên thư vậy, cô làm gì có cơ hội tiếp xúc với tiếng anh bao giờ đâu.
"Vậy thì để anh trai dạy cho con nhé, nghỉ hè con học trước đi, miễn lại không theo kịp tiến độ."
"Được ạ, vậy làm phiền anh trai rồi ."
"Ừ, anh dù sao cũng đang rảnh, nhưng mà tháng tám này anh lại tham gia trại hè mất rồi, sợ rằng chỉ có thể dạy em nửa tháng."
"Đúng vậy, mẹ quên mất tháng tám này con có trại hè." Hà Vãn nhăn mày, mùa hè hàng năm Thích Mân đều xuất ngoại tham gia trại hè nửa tháng, nhưng Thích Mân có hơn nửa tháng nên không thể dạy Đào Đào được.
"Mẹ, nếu không thì để Dịch Tuần dạy Đào Đào đi, Dịch Tuần chắc sẽ không đi trại hè đâu." Dù sao với tính tình của Dịch Tuần, cậu chắc không thích tham gia trại hè.
Tiếng anh của Dịch Tuần rất tốt, nếu để Dịch Tuần dạy Đào Đào, tiếp xúc nhiều với con bé, nói không chừng tính tình Dịch Tuần sẽ thay đổi.
"Không biết Tiểu Tuần có thời gian hay không, nếu Tiểu Tuần đồng ý dạy thì cũng được."
Bạch Chỉ cũng từng nói qua với bà Dịch Tuần không có bạn bè, nên muốn để tiểu Mân và Đào Đào tới nhà chơi nhiều hơn, để làm thay đổi tính tình Dịch Tuần, nếu mà Dịch Tuần có thời gian thì có thể.
"Để con đi hỏi cậu ấy, ăn cơm tối xong con đến nhà cậu ấy chơi, Đào Đào có đi không em?"
"Đi ạ!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
" Ừ, Tiểu Lâm, giúp Đào Đào đem sách mang lên đi." Hà Vãn hô người làm lại đây, nhiều sách thế này, Đào Đào phải bê mấy chuyến.
Tối đến, Thích Mân dẫn Đào Đào đến Dịch gia, Bạch Chỉ thấy hai đứa trẻ tới nhà, nhưng lại không kêu Dịch Tuần, trực tiếp để hai đứa trẻ lên lầu, không quấy rầy mấy đứa nhỏ.
"Anh Dịch, em đến rồi." Đào Đào đẩy cửa, ban đầu Dịch Tuần đang vẽ tranh, nghe thấy động tĩnh của Đào Đào, thì vội vàng dùng sách che lại, cậu nghiêng đầu nhìn về phía cạnh cửa, Đào Đào ló cái đầu vào.
"Vào đi."
"Anh Dịch, anh đang làm gì thế ạ?" Đào Đào chạy đến bên cạnh Dịch Tuần, hôm nay cô mặc bộ váy nhỏ màu xanh, kẹp tóc cũng màu xanh.
Dịch Tuần phát hiện Đào Đào rất thích mặc đồng bộ, váy màu gì thì kẹp tóc với giày màu đấy.
"Đọc sách."
"Anh cũng đang đọc sách ư?." Đào Đào bò lên trên ghế sô pha ngồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!