Chương 13: (Vô Đề)

Sau đó Thích Mân mới phản ứng lại, cậu vội vàng chạy xuống bậc thang, "Đào Đào, em bị ngã đau chỗ nào?"

Đào Đào vùi trong ngực Dịch Tuần, miệng nhỏ bẹp xuống, nước mắt lưng tròng, "Đầu gối em đau."

Thích Mân cẩn thận từng li từng tí vén váy Đào Đào lên, trên đầu gối bị rách da, xanh một mảng, váy vừa lúc đụng phải, Đào Đào run nhẹ lên, rụt chân lại.

Dịch Tuần nhìn thấy, cau chặt mày, "Cẩn thận một chút."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Đào Đào, ngoại trừ đầu gối còn có chỗ nào đau nữa không em?" Động tác Thích Mân cẩn thận thổi thổi vết thương, cậu lấy khăn tay lau khô vết máu.

"Không ạ, thật xin lỗi anh trai, em không phải cố ý." Đào Đào cũng bị hù dọa, cô  không nên xúc động như vậy, mình ngã không có việc gì, nhưng cô sợ hãi anh trai sẽ tức giận

"Nha đầu ngốc, làm anh trai sợ muốn chết, đứng lên thử một chút xem." Thích Mân vịn cô.

"Tê..." Khuôn mặt nhỏ Đào Đào nhăn lại, cô sợ anh trai quá lo lắng, lại phong khinh vân đạm đứng lên, "Em không sao đâu, không đau chút nào hết."

Trước đây, lúc Đào Đào bị ngã, vốn không có ai đau lòng cũng không có ai vịn cô bé, trong nội viện có rất nhiều người nên không ai chú ý tới cô, bị ngã chỉ là việc nhỏ, trước đây lúc cô bị ngã đều tự mình phủi mông đứng dậy, hiện tại ngược lại cô yếu ớt rất nhiều, chỉ ngã một cái thì nước mắt đã chảy rồi.

Thì ra cảm giác có người đau lòng cho mình chính là như vậy.

"Đừng nhúc nhích, đi phòng y tế nhìn xem." Dịch Tuần ấn bả vai Đào Đào xuống, tuổi còn nhỏ, bị ngã đầu gối xanh thế này còn nói không có việc gì, tính tình ở đâu ra vậy.

"Không cần đâu ạ, em thật sự không có việc gì, em đã hết đau rồi, đều tại em không cẩn thận." Đào Đào cười miễn cưỡng, cô cúi đầu đem nước mắt ở khóe mắt rút về, tựa như không có gì xảy ra.

"Đi thôi, anh trai ôm em." Thích Mân vỗ đầu Đào Đào, nhất định phải đi.

"Không cần đâu, em có thể đi được." Đây chính là trường học, ôm cô thật không tiện.

Thích Mân còn muốn nói điều gì, người đã bị Dịch Tuần bế lên, "Đi thôi."

Thích Mân tận mắt nhìn Dịch Tuần ôm em gái mình đi, cậu lắc đầu đuổi theo, ai không biết còn tưởng Đào Đào là em gái cậu ấy.

Đào Đào làm ổ trong ngực Dịch Tuần, một cử động cũng không dám, hiện tại cô thấy may mắn vì mình không mập, bằng không sẽ khiến anh Dịch mệt, rất nhanh tới phòng y tế, Dịch Tuần đem người để trên giường bệnh, "Cảm ơn anh Dịch."

Dịch Tuần đưa tay vuốt tóc rối Đào Đào, "Ngồi xuống, lão sư, cô giúp em ấy kiểm tra đầu gối với ạ, em ấy bị ngã rách da."

Dịch Tuần thấy tay Đào Đào nắm chắc kẹo hồ lô đã bị bẩn, cậu đưa tay định thay cô ném đi, " Anh Dịch ——" Đào Đào nắm chặt cây kẹo.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Đã bị bẩn rồi."

"Được rồi ạ, thật đáng tiếc." Đào Đào nhìn một viên kẹo hồ lô còn thừa lại, chẹp chẹp miệng, như đang cảm thụ dư vị.

"Lần sau mua cho em."

Nghe vậy Đào Đào lại cười, "Vậy được ạ."

Lão sư cúi đầu nhìn thoáng qua, "Không sao đâu, nhưng vết bầm cần phải xoa đi, nếu không ngày mai càng đau." Những đứa trẻ trong trường học, ba ngày thì hai ngày đều bị ngã, rất phổ biến, không phải vấn đề lớn gì.

Thích Mân và Dịch Tuần cùng nhìn nhau, vết bầm rất đau, bọn họ đều từng bị, khi còn bé Thích Mân từng được xoa một lần, một đứa con trai nước mắt còn nhịn không được, Đào Đào còn là một cô gái nhỏ nũng nịu...

"Sao vậy ạ?" Đào Đào nhìn hai người, cô cảm giác bầu không khí có chút kỳ quái.

"Đào Đào, xoa máu bầm có hơi đau một chút, em nhịn một chút nhé."

"Đau nhiều không ạ?" Ánh mắt Đào Đào ngơ ngác, trông hơi ngốc, trước đây bị ngã Đào Đào đều không xoa, cô tự để nó khỏi, "Có thể không xoa được không ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!