*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ji
[Có phải với ai anh cũng tốt như vậy?]
—–o0o—–
Sau khi vào phòng tắm, Trần Phi Lân khóa cửa, đặt quần áo sạch để vào giỏ cạnh cửa, đóng cửa sổ, rèm nhựa chống nước cũng kéo lên.
Phòng tắm nền là xi măng, dưới vòi đặt hai chậu gỗ sẫm màu, bên cạnh là khu vực tắm vòi hoa sen, trên tường đỡ một vòi hoa sen inox còn rất mới, ống thoát nước nối với bình đun nước điện ở trong góc.
Trần Phi Lân lấy một chiếc ghế đẩu nhựa cao hình vuông đặt cạnh vòi hoa sen, xắn tay áo nhắc nhở Trần Lạc Du: "c** q**n áo ra treo sau cửa, rồi lại đây ngồi."
Trần Lạc Du mở khóa áo khoác của mình, do dự khi treo nó lên. Trong áo khoác chỉ có một chiếc áo hoodie, nếu cởi nó ra, anh sẽ tr*n tr** trước mặt Trần Phi Lân.
Nhưng anh cũng không phải là người hay ngượng ngùng, kéo vạt áo hoodie cởi, vừa mới lộ đầu ra, liền nghe Trần Phi Lân nói: "Cái này không cần cởi, cứ mặc đi, trời lạnh."
Anh lại mặc lại áo, có chút xấu hổ đi tới ngồi xuống, nhìn Trần Phi Lân dội toàn bộ nước lạnh từ vòi hoa sen vào bồn, nói với anh: "Cúi xuống nhắm mắt lại."
"Cứ như vậy gội?" Anh thắc mắc: "Liệu có làm ướt quần áo không?"
"Không có việc gì, lát nữa anh giúp em giặt quần áo, cả người em đều bẩn rồi".
"Vậy ngày mai em mặc cái gì?"
"Mặc của anh."
Trần Lạc Du nhắm mắt lại, cảm giác được dòng nước ấm chảy qua đầu, ngón tay Trần Phi Lân xoa nhẹ tóc anh, sau đó bóp một ít dầu gội đầu Bee & Flower (1) trên sàn nhà, mùi thơm xông vào lỗ mũi.
(1) Bee & Flower là một thương hiệu rất lâu đời có tuổi đời hàng thế kỷ của Trung Quốc, dầu gội này thu hút được nhiều người tiêu dùng bởi giá cả phải chăng và chất lượng tuyệt vời.
Mùi không quá hắc, Trần Phi Lân vừa xoa bọt vừa lau nước trên mi mắt, anh lặng lẽ nhìn đôi chân trước mặt.
Trần Phi Lân cũng đi dép lê giống anh, quần bò xắn lên đến đầu gối, những đường cong cơ bắp trên đôi chân đã lâu không được nhìn thấy. Anh cảm thấy ngứa ngáy, cởi dép ra, đặt chân lên mu bàn chân của Trần Phi Lân.
Màu da của anh trắng hơn nhiều so với Trần Phi Lân nên đặt cùng nhau khác biệt rất rõ ràng. Anh cử động các ngón chân, nhấc chân phải lên đùa giỡn cọ vào bắp chân của Trần Phi Lân.
Người phía trên dừng lại, anh tưởng rằng Trần Phi Lân sẽ ngăn cản anh, nhưng người ấy cũng không nói lời nào, tiếp tục gội đầu. Anh cứ tự mình cọ để tiêu khiển, sau khi bọt trên đầu được rửa sạch, Trần Phi Lân lấy khăn lau nước trên tóc và tai, rồi nâng mặt anh lên.
Trên mặt anh dính đầy nước, nhắm mắt lại muốn chờ Trần Phi Lân lau đi, nhưng môi lại nóng lên. Mở mắt ra, Trần Phi Lân cúi xuống hôn anh.
Hé mở đôi môi, anh để người nọ tiến thẳng vào trong, lại trải nghiệm một nụ hôn nóng bỏng và ẩm ướt giống với nụ hôn dưới gốc cây. Tận đến khi không thở nổi mới buông anh ra, giúp anh lau khô mặt, lại ngồi xổm xuống xỏ dép, đứng dậy nói: "Nước nóng mỗi lần có thể tắm khoảng nửa giờ, tắm xong nhớ mặc quần áo luôn, ở đây gần núi, tắm xong sẽ rất lạnh".
Anh nắm tay Trần Phi Lân, ngẩng đầu nhìn người trước mặt, khàn giọng nói: "Tay của em bó thành thế này, tắm cũng không tiện, anh đã làm chuyện tốt thì cũng nên làm đến cuối cùng?"
Trần Phi Lân nhìn anh, trong mắt hắn một chút suy nghĩ khác cũng không có, ngược lại càng khiến động cơ không trong sáng của anh lộ rõ. Hắn cúi đầu nói: "Quên đi, để em tự mình làm".
Anh tự an ủi trong lòng, đây là nhà của Trần Phi Lân, bọn họ mới ở bên nhau, thân thiết nhanh như vậy thật sự không thích hợp.
Trần Phi Lân không nói gì, vươn tay xoa xoa đỉnh đầu ướt sũng của anh, dịu dàng nói: "Được, vậy em tự mình tắm, nếu băng gạc bị ướt, anh sẽ thay cho em."
Người nọ nói xong liền đi ra ngoài, thậm chí còn chu đáo giúp anh khóa cửa lại. Nhìn miếng vải chống nước dán ở cửa phòng tắm, anh vươn tay vỗ vỗ mặt mình, sau đó đứng dậy c** q**n áo.
Có một hộp xà phòng bên cạnh dầu gội đầu Bee & Flower, Trần Lạc Du đã từng tắm trong ký túc xá của Trần Phi Lân, anh không xa lạ với việc sử dụng xà phòng, chỉ là anh nhớ tới chai sữa tắm mà anh chưa mua. Đợi quay lại trường, anh nhất định mua một bộ chăm sóc da cho Trần Phi Lân, để người này trên người cũng có mùi mà anh thích.
Trần Lạc Du tắm gần nửa giờ, nước nóng làm làn da của anh ửng đỏ, trong hơi nước mờ mịt anh thoải mái ngáp một cái, cơ hồ không muốn tắt nước. Đến khi anh mặc bộ đồ ngủ, sấy tóc rồi đi ra, đúng lúc nhìn thấy Trần Sơ Yến lên lầu, đưa cho anh ly nước trong tay: "Anh Lạc Du, anh uống đi."
Trần Lạc Du nhìn một chút, hỏi: "Đây là nước cam?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!