Chương 35: Tặng anh một món quà năm mới, xin hãy chú ý kiểm tra và nhận hàng

"Hửm?" Trang Thư Tình vừa sờ một quân bài, vừa nói: "Lần trước em có giới thiệu con trai của một người bạn cho con bé, hai đứa ăn một bữa cơm, đi xem một buổi hòa nhạc xong thì hình như chẳng có gì sau đó nữa."

Cho nên chắc là không hẹn hò rồi.

Trang Thư Tình đánh quân Ngũ Vạn ra, vẫn có chút khó hiểu: "Rõ ràng lần trước hỏi con bé, con bé còn bảo là có thể tiến triển thêm mà."

Bác gái hai tò mò: "Hay là hai đứa lén lút hẹn hò với nhau?"

"Chắc không đâu, giấu chúng ta làm gì chứ?" Trang Thư Tình quay lại hỏi Lê Mãnh đang đứng xem các bà đánh bài, "Anh có phát hiện ra manh mối gì không?"

Lê Mãnh cảm thấy thật buồn cười: "Manh mối gì chứ? Em tưởng anh là Sherlock Holmes chắc."

"Anh chẳng quan tâm gì đến A Nguyệt nhà chúng ta cả." Một cái nồi đen úp thẳng xuống đầu chủ tịch Lê.

Lê Mãnh cạn lời: "Con bé lớn thế rồi, lúc nào nó muốn nói thì sẽ tự nói thôi, lo nhiều chuyện như vậy làm gì?"

Bác gái cả nói đỡ: "Đúng thế thật, A Nguyệt từ nhỏ đến lớn đều ngoan ngoãn, hiếm khi làm chúng ta phải phiền lòng."

Lê Sơ Huyền chính là đứa chăm chỉ và thông minh nhất trong đám trẻ nhà họ, vừa nỗ lực lại vừa sáng dạ.

Bác gái hai cũng hùa theo: "Trẻ con lớn lên đều có cuộc sống riêng, chúng ta không quản được nhiều đâu."

Trang Thư Tình gật đầu đồng tình, rồi đẩy bài ra: "Thập Tam Yêu, tự bốc."

Người thím vừa sờ bài vừa cười: "Thấy em đánh quân Bạch Thủ ra, chị còn tưởng em không định ù Thập Tam Yêu đâu chứ? Ai ngờ lại bị em nẫng tay trên mất rồi."

Tết nhất vô cùng náo nhiệt. Vì các công ty đối tác ở nước ngoài không nghỉ Tết Nguyên đán nên thỉnh thoảng Lê Sơ Huyền vẫn phải xử lý vài email công việc.

Những ngày này cũng xem như vui vẻ.

Cô và Lục Sầm đã hơn nửa tháng không gặp nhau. Anh vừa đi công tác về thì đã là đêm Giao thừa, cả hai đều phải ở nhà ăn cơm tất niên cùng gia đình.

Mùng 1 Tết, các đối tác của tập đoàn lần lượt đến nhà chúc Tết. Lê Sơ Huyền, với tư cách là tổng giám đốc đương nhiệm của Lê thị, sáu giờ sáng đã phải dậy để tiếp khách ở sảnh chính.

Trời giết, hai giờ sáng cô mới được ngủ cơ mà.

Người ra kẻ vào, từng chiếc xe sang trọng tiến vào biệt thự cổ, náo nhiệt mãi cho đến tận 10 giờ tối.

Nhà họ Lục chắc cũng tương tự.

Mùng 2, cô cùng ba mẹ đến nhà cậu chúc Tết ăn cơm, rồi chơi cùng mấy đứa nhỏ nhà cậu. Bọn trẻ con không biết cách kiểm soát âm lượng, cứ ríu ra ríu rít ồn đến đau cả đầu.

Cuối cùng cũng đến mùng 3.

Vì chuyện cưới xin của Lê Vụ và Chu Diễn, nhà họ Chu đã hẹn nhà họ Lê trưa mùng 3 cùng ăn cơm để bàn bạc chi tiết cụ thể về hôn lễ.

Để thể hiện sự coi trọng, cả nhà họ Lê đều đi, Lê Sơ Huyền cũng không ngoại lệ.

Bữa tiệc được sắp xếp tại nhà hàng riêng của nhà họ Chu, gồm hai bàn.

Các bậc trưởng bối bàn chuyện hôn sự ngồi một bàn, còn đám trẻ ăn ké như họ thì ngồi một bàn khác.

Có lẽ sức khỏe của ông cụ nhà họ Chu còn tệ hơn cả lời đồn bên ngoài. Trước đây Lê Vụ nói với họ rằng định tổ chức hôn lễ vào tháng 5, nhưng hôm nay nghe ý tứ của nhà họ Chu thì hôn lễ sẽ được sắp xếp vào tháng 3.

Qua Tết đã là tháng 2, một tháng để chuẩn bị cho một hôn lễ là quá gấp gáp.

Nhưng điều đó không quan trọng. Đối với người có tiền, thứ họ thích nhất chính là dùng tiền để mua thời gian.

Chuẩn bị hôn lễ trong một tháng hoàn toàn không thành vấn đề.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!