Hoàng hôn buông xuống, trời và biển hợp thành một đường, ánh sáng lấp lánh nhảy múa trên mặt nước.
Hội du thuyền Bán Đảo vẫn náo nhiệt như cũ. Gần đến Tết, tần suất tiệc tùng của đám cậu ấm cô chiêu tăng vọt, xe thể thao đỗ đầy bãi.
Con trai thứ nhà họ Giang, Giang Lũy, hôm nay tổ chức một bữa tiệc du thuyền.
Ngành nghề chính của nhà họ Giang là đầu tư điện ảnh và giải trí, nên mỗi lần tiệc tùng của Giang Lũy đều có đa số là ngôi sao tham dự.
Du thuyền rời khỏi bờ biển.
Nhiệt độ trên biển tháng Giêng rất thấp, mọi người đều khoác áo lông, mặc lễ phục, đứng trên boong tàu nói cười, nâng ly rượu ngắm mặt trời lặn.
"Ủa? Chiếc du thuyền kia có phải của Lục tổng không?" Không biết ai nói một câu, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía đó.
"Là của Lục tổng." Du thuyền của Lục Sầm là loại đặt làm riêng xa xỉ, những người thường đến Hội du thuyền Bán Đảo đều biết. Lý Tư Mặc cũng nhìn sang, dưới ánh hoàng hôn, chiếc du thuyền rời khỏi bờ biển, hướng về phía xa.
Ráng chiều của mặt trời lặn nhuộm mặt biển lấp lánh sóng nước, cảnh tượng này làm cô ta đột nhiên nhớ đến đôi khuy măng sét màu cam đó.
Năm ngoái, cô ta bám vào tài nguyên của Lục Tùng Thương, tranh giành với đối thủ trong công ty, giành được thư mời đến tiệc tối cảm ơn của tạp chí thời trang Glacier.
Toàn bộ yến tiệc xa hoa đến mức làm người ta không mở nổi mắt, đâu đâu cũng là những nhân vật nổi tiếng và các ngôi sao có tên tuổi.
Rõ ràng, ở trường hợp này, cô ta còn chưa đủ tư cách, nhưng khổ nỗi cô ta có kim chủ.
Để giành được tài nguyên tốt hơn, cô ta ăn mặc lộng lẫy trong yến tiệc, giống như một con bướm hoa đi lại khắp nơi để làm quen.
Đương nhiên, thu hoạch cũng không tồi.
Cô ta vẫn luôn muốn tiếp cận người nắm quyền nhà họ Giang là Giang Triết. Trước đây khổ nỗi không có cách, nghe nói tiệc tối của Glacier, Giang Triết cũng đến, cô ta đã đi khắp nơi tìm Giang Triết để tìm cơ hội bắt chuyện.
Vẻ ngoài của Giang Triết vẫn rất xuất sắc, vừa có tiền lại vừa đẹp trai, tiếp cận được là lời to.
Trong đám đông, cô ta nhìn thấy Giang Triết, nhưng lại bị người đàn ông bên cạnh anh ta thu hút hết ánh mắt. Lý Tư Mặc phát hiện Giang Triết so với người đàn ông bên cạnh đã trở nên lu mờ, và xuống sắc.
Người bên cạnh chẳng làm gì cả, chỉ nâng ly rượu, vẻ mặt đạm bạc lắng nghe. Trên người anh vô hình toát ra cảm giác áp bức của kẻ bề trên, khiến người ta sinh lòng e sợ.
Đàn ông nhà họ Lục, cô ta đã tiếp cận được hai người, nhưng người đàn ông Lục Sầm này, cô ta thậm chí không dám đến gần.
Ngay cả Giang Triết bên cạnh anh, cô ta cũng có chút chùn bước.
Không biết ai tiến lên bắt chuyện, lúc vài người cụng ly, Lục Sầm giơ tay lên, góc độ của cô ta, vừa hay thấy được khuy măng sét của Lục Sầm.
Đá quý màu cam hồng rực rỡ lấp lánh, giữa cổ tay của người đàn ông mặc vest đen tuyền, vừa thần bí lại vừa kín đáo.
Ở một cửa hàng trang sức trên đường phố Thụy Sĩ, cô ta đã từng nhìn thấy đôi khuy măng sét đó. Nhân viên cửa hàng cho biết, đó là hàng đặt làm riêng, trên đời độc nhất vô nhị.
Thứ duy nhất từng gặp ở xứ người, lại xuất hiện trên người đàn ông kia.
Cô ta vẫn luôn vắt óc suy nghĩ để nhớ lại dáng vẻ của người phụ nữ trong tiệm trang sức đó, hy vọng có thể nhớ lại nhiều chi tiết hơn, nhưng cuối cùng cũng chỉ nhớ được đó là một người phụ nữ trẻ tuổi có khí chất cao quý.
Nửa khuôn mặt lộ ra, là một tuyệt sắc giai nhân, nhưng cô ta chưa từng gặp qua.
Lý Tư Mặc cũng đã vô tình dò hỏi hai người đàn ông nhà họ Lục, đều nhận được câu trả lời là Lục Sầm độc thân, bên cạnh không có người phụ nữ nào xuất hiện hay được đến gần.
Vậy thì là ai chứ? Giấu giếm kỹ đến vậy, ngay cả nhà họ Lục và truyền thông cũng không biết.
Cô ta điên cuồng muốn biết, cho đến khi cô ta giành được một tài nguyên thời trang, người đại diện bảo cô ta bổ sung kiến thức thời trang, cô ta mới biết được những chiếc túi hiệu xa xỉ mà cô ta vẫn luôn mang còn có cả hàng da hiếm đặt làm riêng.
Lúc cô ta đụng phải cô nàng kia ở khách sạn, cô ta còn tưởng túi của người phụ nữ kia là hàng hiệu rởm nào đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!