Chương 30: Tìm chút an ủi

Cùng thời điểm Lê Sơ Huyền nhận được tin tức, điện thoại từ nhà cũ gọi đến máy của Lục Sầm.

Lúc này, anh đang ngồi trên sofa trong thư phòng đọc sách. Chiếc điện thoại đặt trên bàn tròn nhỏ sáng lên.

Anh lật một trang sách, một lúc lâu sau——

Không có ai nghe máy, điện thoại tự động ngắt, trả lại sự tĩnh lặng.

Lục Sầm gấp sách lại, bưng ly cà phê lên uống một ngụm.

Đêm nay sao có thể yên tĩnh được chứ? Có lẽ lại là một đêm không ngủ.

Anh cần cà phê để tỉnh táo.

Màn hình điện thoại lại sáng lên, một cuộc gọi khác đến, lần này là số của ông cụ Lục.

Lục Sầm cúi mắt nhìn nửa ngày, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt, rồi thong thả bắt máy: "Ông nội."

Đầu dây bên kia, giọng ông cụ đầy nội lực chất vấn: "Chuyện của Lục Tiêu là thế nào?"

"Cháu vẫn đang bảo Lộ Xuyên hỏi thăm." Giọng anh vẫn lạnh nhạt như thường.

Ông nội Lục im lặng hồi lâu rồi nói: "Cháu về nhà một chuyến đi, bác cả, chú út, các chú các bác họ của cháu đều về cả rồi, họ đang ở nhà cũ."

Uống cạn ly cà phê, anh cúp máy.

Lúc ngồi trên chiếc Bentley, Lộ Xuyên ở ghế phụ cảm thấy sếp nhà mình đêm nay có điểm khác lạ.

Xe chạy về hướng nhà cũ.

Lộ Xuyên hỏi: "Tâm trạng Lục tổng có vẻ không tệ."

Ở ghế sau, người đàn ông chân dài vắt chéo, dáng vẻ lạnh nhạt ưu nhã, bỗng nói một câu thật giả lẫn lộn không hợp với khí chất của mình, anh nói: "Đêm nay cậu có xem pháo hoa ở cảng không?"

Lộ Xuyên: ?

Tại sao sếp lại quan tâm anh ta có xem pháo hoa hay không?

Lộ Xuyên: "Tôi một mình ngại đi xem lắm ạ, người ta đều có đôi có cặp, tôi…"

Anh ta đột nhiên nghĩ ra, tâm trạng tốt của Lục tổng đêm nay không phải là vì Lê tổng đã đến cùng anh xem pháo hoa đó chứ?

Cho nên Lục tổng có người ở bên, còn kẻ cô đơn như anh ta lại còn đi hỏi một câu "Tâm trạng Lục tổng không tệ à", đây không phải là tự rước lấy nhục sao?

Lộ Xuyên emo, Lộ Xuyên buồn bã.

Anh ta nhắn tin cho Vân Nhuế.

Lộ Xuyên: [Đêm nay cô có xem pháo hoa ở cảng Victoria không?]

Vân Nhuế: [Anh bị thần kinh à? Tôi đang ở đảo Hải Sa thì xem pháo hoa ở cảng Victoria kiểu gì.]

Lộ Xuyên tan nát cõi lòng.

Chiếc Bentley đen tuyền lái vào con đường núi. Ước chừng giờ này Lê Sơ Huyền đã đến Lệ Sơn, Lục Sầm nhắn tin hỏi cô đã đến chưa, cô trả lời vừa đến nơi, thời gian không chênh lệch nhiều so với anh dự tính.

Đã rạng sáng, căn biệt thự lớn đèn đuốc sáng trưng, tất cả mọi người đều đã trở về.

Lục Tùng Thương đang đứng nói chuyện điện thoại trước cửa sổ, đi qua đi lại, trông có vẻ hơi nôn nóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!