Chương 24: Thủ đoạn trêu chọc không ai sánh bằng

"Cháu đang nói chuyện với người ta, sao vậy ạ?" Giọng anh bình tĩnh nhưng không giấu được vẻ mất kiên nhẫn.

Cố Vi nhìn anh một lúc lâu, luôn cảm thấy anh có gì đó kỳ lạ không nói nên lời.

"Lâm tổng đang đợi dì sao?"

Lục Sầm nhướng mắt nhìn về phía sau cô. Cố Vi nhìn theo ánh mắt anh, cách đó không xa, Lâm Bài Tựa đang nhìn về phía Cố Vi với vẻ mặt không rõ cảm xúc.

Nụ cười trên mặt Cố Vi nhạt dần.

Lục Sầm cười nhạt, " Có vẻ dì đã trêu chọc người không nên trêu chọc rồi?"

Cố Vi cười khẽ: "Không sao."

Nói xong anh lập tức quay người rời đi.

Một lúc lâu sau.

Lục Sầm nói: "Không có ai nữa, ra đây đi."

Người từ sau bức tường hoa bước ra, cười khẩy nói: "Không ngờ Lục tổng bịa lý do mà cũng đầy sơ hở như vậy."

"Có quan trọng không?"

Đúng là không quan trọng. Với kẻ ở vị thế cao, không ai sẽ nghi ngờ, cũng không ai dám nghi ngờ.

Hai người rời đi theo hai hướng khác nhau.

Xuyên qua sảnh tiệc, những chùm đèn treo lộng lẫy vẫn sáng rực, tiếng dương cầm vẫn chưa ngừng. Vẫn còn vài nhóm ba năm người tụ lại trò chuyện. Có người mắt tinh, khi nhìn thấy Lục Sầm đi ngang qua, vội vàng lại chào hỏi.

Lý tổng gọi nhân viên phục vụ mang rượu đến.

Lục Sầm: "Xin lỗi, lát nữa tôi còn một cuộc họp trực tuyến quốc tế."

Bàn tay đang cầm ly rượu của Lý tổng khựng lại, ông cười ngượng ngùng, thu tay về.

Những người khác đều nịnh nọt cười nói không làm phiền Lục tổng.

Lục Sầm gật đầu, bước nhanh rời đi.

Nhóm của Lý tổng nhìn theo bóng lưng Lục Sầm, có người cảm khái: "Hậu sinh khả úy."

"Ba năm trước lúc Lục Bách Thương gặp nạn, bao nhiêu kẻ như hổ rình mồi chờ chia cắt tập đoàn Lục Thị? Kết quả cậu ta về nước chưa đầy ba năm đã đưa Lục Thị lên một tầm cao mới."

Lúc đó ai cũng cho rằng Lục Thị hết cứu, Lục Bách Thương sống chết không rõ, Ông cụ nhà họ Lục thì tuổi đã cao, những người còn lại trong nhà họ Lục toàn là đồ vô dụng. Mặc dù cả Cảng Thành đều biết Lục Sầm là người thừa kế của thế hệ này, nhưng lúc đó anh vẫn còn đang đi học ở nước ngoài, tuổi còn trẻ, chờ anh trở về thì mọi chuyện đã nguội lạnh từ lâu.

Lục Thị không chết cũng phải lột một lớp da.

Kết quả lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán của người ngoài.

Đúng là mồ mả tổ tiên nhà họ Lục có phong thủy tốt, không thể dễ dàng bị cắt bỏ.

Mà những kẻ lúc trước nhân lúc hỗn loạn định chia chác tài nguyên, trong ba năm qua đã bị Lục Sầm chèn ép đến không ngóc đầu lên được.

Vừa có thủ đoạn lại vừa thù dai, cũng may là không hòa hợp với tập đoàn Lê Thị, nếu không hai nhà mà liên thủ lại với nhau, đám người như họ đến húp miếng canh thịt cũng khó.

Tầng cao nhất Bích Thủy Vân Gian.

Trong phòng tắm, ngoài cửa sổ là cảnh đêm lộng lẫy của bến cảng Victoria.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!