Chương 19: Dỗ người phải tranh thủ dỗ sớm

Cả ngày hôm nay, văn phòng tổng tài luôn trong tình trạng áp suất thấp.

Bầu trời xám xịt, một cơn mưa mùa đông của Cảng Thành, vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo.

Toàn bộ nhân viên trong khu vực văn phòng tổng tài không dám thở mạnh, tiếng gõ bàn phím cũng nhỏ đi, sợ bị chú ý tới.

Mấy người phụ trách của các công ty đầu tư thuộc tập đoàn đều bị gọi vào văn phòng Lục tổng, đã cả một buổi chiều mà vẫn chưa thấy ai ra.

Trong tay Lisa còn có mấy văn kiện khẩn cấp cần ký tên, bộ phận kinh doanh bên kia cứ thúc giục mãi.

Nhưng cô ấy không muốn đi gánh chịu rủi ro từ Lục tổng trong lúc này.

Lộ Xuyên từ văn phòng đi ra, Lisa trông mong nhìn anh ta, Lộ Xuyên chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu.

Làm việc cùng nhau đã lâu, chỉ một ánh mắt là biết đối phương muốn biểu đạt ý gì. Mấy văn kiện khẩn cấp này của cô ấy, hôm nay e là khó rồi.

Lisa lặng lẽ lùi lại, đưa lên một chiếc bánh quy nhỏ, "Hôm nay Lục tổng sao vậy?"

Lộ Xuyên nhìn trời, à không, nhìn trần nhà.

Sáng nay anh ta mới biết tin, trận mưa hôm nay bắt đầu lúc bốn giờ sáng, vừa đúng lúc Lê tổng rời khỏi Bích Thủy Vân Gian. Mọi thứ đều cho thấy trận mưa này không hề bình thường.

Lộ Xuyên đã theo Lục Sầm nhiều năm, từ lúc Lục Sầm còn học ở Philadelphia, anh ta đã phụ trách các hợp đồng của công ty đầu tư. Cho nên, chuyện của Lục tổng và Lê tổng, anh ta cũng xem như biết rõ.

Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Lê tổng qua đêm ở Bích Thủy Vân Gian mà không rời đi lúc hừng đông.

Lại còn là ngày mưa, và không phải Lục tổng tự mình đưa về, mà là tài xế đưa.

Các dấu hiệu này đủ chứng minh hai người có khả năng đã cãi nhau.

Và tình trạng áp suất thấp của Lục tổng hôm nay đã chứng minh suy đoán của anh ta có thể đúng.

Nhưng có thể làm gì bây giờ?

Lộ Xuyên thở dài.

Lisa cũng thở dài theo, Lộ Xuyên kín miệng như bưng, hỏi cũng không ra được gì.

Cũng không nhất thiết phải có một câu trả lời, hiện tại cô ấy chỉ biết sự việc vô cùng khó giải quyết. Một lát sau, cửa văn phòng mở ra, các lãnh đạo cấp cao của công ty đầu tư đều mặt mày đen sạm bước ra.

Lộ Xuyên hỏi cô, "Còn muốn ký không?"

Mặt mày Lisa đưa đám, "Trước khi tan làm hôm nay nhất định phải ký xong."

Lisa ôm văn kiện đi vào, Lộ Xuyên đi theo sau.

Mặc dù Lục tổng của họ trông vẫn không biểu cảm như bình thường, nhưng nhiệt độ trong văn phòng rõ ràng đã thấp đi hai độ.

Lục Sầm nhận lấy văn kiện, im lặng xem.

Hai người như hai pho tượng đứng ở hai đầu bàn làm việc, không dám thở mạnh.

Cuối năm rồi, điều quan trọng nhất lúc này là giữ được tiền thưởng cuối năm.

Văn kiện được lật đến trang cuối cùng, Lục Sầm lạnh nhạt mở miệng: "Lisa ra ngoài trước đi."

Hỏng rồi, có vấn đề.

Tim Lisa nhảy dựng lên, nhưng không dám hỏi, lặng lẽ lui ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!