Thông tin truyện
Trăng Soi Bến Cảng - Vạn Lý Phong Yên
Đóa hoa phú quý chốn nhân gian vs. Tổng tài kiêu ngạo tự phụ
Trước mặt người đời là đối thủ một mất một còn, sau lưng lại “thân mật” nồng cháy
————————-
Tại Hồng Kông, nơi hai tập đoàn Lê thị và Lục thị chia đôi thiên hạ, mối thâm thù của hai gia tộc đã có từ rất lâu.
Người cầm quyền hiện tại của hai tập đoàn là Lục Sầm và Lê Sơ Huyền, họ lại càng là một cặp kỳ phùng địch thủ trời sinh.
Từ mẫu giáo đến trung học, cả hai luôn học cùng lớp, tranh giành nhau từng hạng nhất, từng tấm huy chương vàng, từng suất học bổng. Sau khi kế thừa sản nghiệp gia tộc, họ lại càng đấu đá nảy lửa, từ giành dự án, giành đất đai cho đến các khoản đầu tư, căng thẳng như nước với lửa.
Từng có lời đồn, chỉ vì muốn sở hữu một bức tranh sơn thủy đời Minh, họ đã không ngần ngại đẩy giá trong buổi đấu giá lên gấp năm lần, gây chấn động cả giới thượng lưu.
Vậy nên, khi giới truyền thông chụp được ảnh cả hai cùng ra vào một khách sạn, tất cả đều bĩu môi khinh thường. Người ta thà tin vào ngày tận thế, chứ không đời nào tin hai kẻ không đội trời chung này lại có tư tình.
Ấy thế mà, chẳng ai ngờ được, khi đêm xuống. Bên trong phòng tổng thống xa hoa của khách sạn Duy Cảng.
Nữ tổng tài Lê Sơ Huyền, trong chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa tơ tằm mềm mại, khẽ tôn lên những đường cong nóng bỏng. Cô chân trần, chậm rãi bước đến trước mặt Lục Sầm, vươn tay tháo cặp kính gọng vàng của anh xuống, giọng nói đầy mê hoặc:
“Ngày mai, người thua trong dự án Lam Hải Loan ở Thâm Quyến phải quỳ gối gọi người thắng một tiếng ‘Bảo bối, thương anh đi’.”
Ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông khẽ tối lại, lướt qua đôi môi đỏ mọng đầy khiêu khích của Lê Sơ Huyền. Anh nhếch môi thành một nụ cười nguy hiểm, giọng nói trầm khàn đầy ám muội:
“Được thôi, thêm một điều kiện nữa, mặc lại đồng phục cấp ba.”
————————-
Nếu mặt trời không bao giờ mọc, anh nguyện cùng ánh trăng chìm đắm vĩnh viễn..
Các Chương Mới
Danh Sách Chương
- Chương 1: Đến rồi à? Tắm chung nhé?
- Chương 2: Dốc hết tâm tư quyến rũ cô…
- Chương 3: Thấy được mà ăn không được…
- Chương 4: Vốn định mời anh cùng nhau…
- Chương 5: Situationship…
- Chương 6: Cậu có bí kíp đầu thai nào không
- Chương 7: Ồ? Muốn tôi báo đáp thế nào
- Chương 8: Đúng là kẻ ác đi kiện trước
- Chương 9: Chỉ cách một bức tường hoa
- Chương 10: “Lê tổng không chuyên tâm gì cả…”
- Chương 11: Đối thủ một mất một còn, oan gia ngõ hẹp
- Chương 12: Anh đang nói đến kiểu “no” nào vậy
- Chương 13: Chẳng lẽ Lục tổng không cảm thấy
- Chương 14: Chiếc hoa tai ngọc trai trên du thuyền
- Chương 15: Rừng núi hoang vắng
- Chương 16: Gọi tên tôi
- Chương 17: Ngụ ý
- Chương 18: Có bản lĩnh thì đừng xin tha
- Chương 19: Dỗ người phải tranh thủ dỗ sớm
- Chương 20: Lục tổng có tám múi cơ bụng
- Chương 21: Bọn họ chột dạ như vậy
- Chương 22: Đây là Lê tổng cố ý
- Chương 23: Nói nhỏ thôi, không cần…
- Chương 24: Thủ đoạn trêu chọc không ai sánh bằng
- Chương 25: Bữa Tối Trên Đỉnh Núi
- Chương 26: Lại muốn tới sáng sao?
- Chương 27: Quà Tặng Giáng Sinh
- Chương 28: Người ngắm pháo hoa quay đầu lại…
- Chương 29: Sao lần nào cũng không học được
- Chương 30: Tìm chút an ủi
- Chương 31: Muốn cùng Lê tổng bàn chuyện hợp tác
- Chương 32: Bởi vì có một thứ còn muốn hơn
- Chương 33: Dẫn dụ anh trầm luân
- Chương 34: Chúng ta có cả đêm dài để em từ từ cầu xin
- Chương 35: Tặng anh một món quà năm mới, xin hãy chú ý kiểm tra và nhận hàng
- Chương 36: Món quà, anh có thích không?
- Chương 37: Đến tìm em tính sổ
- Chương 38: Ánh trăng mời gọi
- Chương 39: Sự trêu chọc nửa thật nửa giả của cô
- Chương 40: Có người tới, suỵt
- Chương 41: Bí mật bị phát hiện
- Chương 42: Nợ Lục tổng một lần tắm suối nước nóng…
- Chương 43: Tiểu mỹ nhân của suối nước nóng…
- Chương 44: Ai thua, mặc vào…
- Chương 45: Bức ảnh được đưa ra ánh sáng
- Chương 46: Tôi càng mong chờ Lục tổng quỳ xuống
- Chương 47: Lục tổng đã thua
- Chương 48: Ông nên nhận rõ tình thế đi
- Chương 49: Nếu Lê tổng muốn…
- Chương 50: Cầu xin bảo bối thương anh