Chương 22: Trị Lục Chẩn Để Cống Hiến

Quyền hạn tới tay, lòng Sở Ân lập tức yên tâm.

Bây giờ cô đã tích được hai thẻ đạo cụ đặc biệt chưa dùng, bao giờ có thời gian phải nghiên cứu kĩ một chút.

Có điều cái thẻ xóa bỏ ý nghĩa trên mặt chữ này nhìn có vẻ trực quan hơn cái thẻ thay thế trước đó...! Giả sử có thể trực tiếp xóa sổ một nhân vật, vậy thì quá đã.

—— Xóa nam chính:) Mọi người cứ xem là mình bị mù đi.

Hệ thống học tập: "Khụ khụ khụ khụ, phát ngôn nguy hiểm!"

Sở Ân thầm khinh bỉ trong lòng.

Nếu như đã phát thanh, cô vừa khéo có cớ rời đi, cô lập tức xoay người, đi về phía sân khấu nhận giải.

Lục Chẩn dường như có chút ngẩn ngơ, không nói gì, chỉ bình tĩnh theo sau.

Chưa đi được bao xa, Sở Ân lại tình cờ gặp Lương Nguyệt Kỳ trong hành lang.

Năm nay tiểu thư nhà họ Lương gặp bàn thua chưa từng có, chẳng những không đọat được quán quân, á quân cũng bị người ta cướp mất—— còn là bị crush cướp nữa chứ.

Nhìn sắc mặt của của cô ta bây giờ, hẳn là đang rất sốc.

Chị Ân lắc đầu, chị Ân thở dài.

Người này cũng bất tài ghê, không biết đấu tranh hả trời?

Mạnh mẽ lên, hãy để Lục Chẩn nhìn thấy sự ưu tú và xinh đẹp của cô đi nào!!

Thực sự không được thì chủ động đâm vào người anh ta!! Đỡ khiến anh ta đụng phải tôi sau sân khấu!!

—— Haizz.

Trong đôi mắt xinh đẹp trong trẻo của Sở Ân lộ ra một tia hận không thể rèn sắt thành thép, Lương Nguyệt Kỳ nhìn đến nhồi máu cơ tim, suýt nữa không thở nổi.

Đại tiểu thư xuất thân cao quý, cả đời ưu việt, từ trước đến nay chưa bị người khác coi thường bao giờ.

Cô ta túm chặt chiếc váy đắt đỏ của mình, đang định nói gì đó thì Sở Ân đã đi vòng qua.

Lương Nguyệt Kỳ lại lên cơn nhồi máu cơ tim.

Cô ta duỗi tay chắn Lục Chẩn, đỏ mắt nói: "Lục Chẩn, cậu không đến đây để xem tớ thi đấu đúng không?"

Lục Chẩn liếc cô ta một cái: "Tôi đến thi đấu."

Lương Nguyệt Kỳ: "Tại sao? Trước giờ cậu đâu có quan tâm đến những giải thưởng này."

Lục Chẩn cười nhạo một tiếng, tránh qua rồi bỏ đi.

Trước mặt Lục Chẩn, Lương Nguyệt Kỳ thường vô cùng hiểu chuyện, không hề điên khùng như những nữ sinh khác trong trường, điều này cũng là nguyên nhân khiến trước nay Lục Chẩn không cảm thấy ác cảm trong thời gian dài.

Nhưng lần này Lương Nguyệt Kỳ quả thực không nhịn được, đột nhiên bật thốt: "Lẽ nào...! là vì con Sở Ân kia sao?"

Tuy nói ra hơi vô lí, nhưng giác quan thứ sáu của Lương Nguyệt Kỳ đã mách cô ta chính là như vậy.

Lục Chẩn căn bản không muốn xem cô ta diễn thuyết, thậm chí cô ta diễn thuyết được nửa chừng mới đến—— thế nhưng sau khi Sở Ân lên đài, toàn bộ quá trình Lục Chẩn đều ngẩng đầu xem!

Ánh mắt Lục Chẩn lạnh đi, đáy mắt đen kịt xuất hiện một chút tàn ác: "Quản nhiều vậy, có phải cô tự đề cao mình quá rồi không?"

Lương Nguyệt Kỳ bị dọa đến phát run, nhưng phản ứng của anh như vậy lại càng khiến cô ta khẳng định suy đoán trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!