Chương 12: Điểm Tối Đa Duy Nhất

Sau khi rời khỏi phòng thi, Sở Ân gặp phải Sở Thu Thu và đám bạn thân ngoài cổng trường.

Chuông thu bài vừa reo, có thể xuất hiện ở sân trường bây giờ đều là những người nộp bài sớm.

Hoặc là học sinh giỏi làm bài cực nhanh, hoặc là học sinh đội sổ cố rặn mãi chẳng ra.

Lúc Sở Thu thu nhìn thấy Sở Ân, cô ta đương nhiên coi cô thuộc loại vế sau.

Cô bạn thân đứng cạnh than khóc: "Xong rồi xong rồi, đề toán khó quá, Thu Thu, cậu làm thế nào?"

Sở Thu Thu liếc nhìn Sở Ân, mỉm cười nói: "Tớ thấy nó cũng tàm tạm, không tính là quá khó."

Bạn thân ra vẻ hâm mộ: "Cậu đỉnh ghê! Thu Thu, có phải cậu cũng làm được câu tự luận khó cuối cùng không?"

Sở Thu Thu vén tóc, hàm súc nói: "Tớ tính ra x bằng căn ba phần bốn."

"Trời ạ, thế mà cậu đã tính ra rồi!"

"Lần này có khi cậu phải đạt 104 điểm toán trở lên ấy nhỉ? Không biết có đạt điểm tối đa không ta?!"

Sở Ân mặt mày vô cảm đi qua người bọn họ..... Căn ba phần bốn là cái quỷ gì.

X=1, ok.

Sau khi về nhà, cha mẹ Sở vừa khéo cũng ở nhà, biết được hai đứa con gái thi giữa kì lớp 11, bọn họ tỏ ra vô cùng quan tâm.

Sở phu nhân thân thiết hỏi: "Hôm nay kiểm tra thế nào? Thu Thu có duy trì được thứ hạng không con?"

Sở Thu Thu nhõng nhẽo nói: "Mẹ à, mấy nay con đều nghiêm túc ôn tập đến tận 12 giờ, sự cố gắng của con nhất định sẽ được đền đáp."

Cha Sở hài lòng gật đầu: "Người cần cù chịu khó sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng, không hổ là con gái của nhà họ Sở chúng ta."

Tuy bọn họ đều biết Thu Thu là con gái nuôi, nhưng đứa bé này rất đáo để, đã chứng minh được ánh mắt ngày trước của bọn họ không sai.

Sở Ân thờ ơ nhìn cảnh cha hiền con thảo, Sở Thật ngồi cạnh hơi nhíu mày.

Cha mẹ Sở biểu dương con gái nuôi xong, lại nhìn về phía con gái ruột của mình, không khỏi có chút lúng túng xấu hổ.

Thứ nhất là đến giờ bọn họ vẫn chưa thân thiết với Sở Ân, thứ hai là...! thành tích của Sở Ân quả thực quá kém.

Cha Sở khách khí hỏi: "Tiểu Ân thấy thế nào, có phải đề của Oái Văn khó hơn trước kia nhiều không?"

Sở Ân nuốt đồ ăn trong miệng xuống, trả lời khách quan: "Tạm ạ."

Cô đã đạt trình độ đại học, từng đọc sách ở nước ngoài, năm đó Lục Chẩn còn ép cô học một đống kiến thức, khó hơn nhiều so với những kiến thức cấp ba trong nước.

Cuộc thi lần này chẳng qua cũng chỉ là một cuộc thi giữa kì bình thường của lớp 11, không làm khó được Sở Ân.

Sở phu nhân nói: "Chỉ cần mỗi môn có thể đạt tiêu chuẩn là được, chờ thi xong cha mẹ sẽ đăng kí cho con một số lớp học phụ đạo tại nhà."

"..." Sở Ân gật đầu: "Mẹ cứ xem xét đi ạ."

Sở Thu Thu nghe xong, chân mày nhướng cao—— Yêu cầu của cha mẹ đối với học sinh xuất sắc là mình và đội sổ là chị đều không giống nhau!

Quả nhiên cha mẹ vẫn đặt kì vọng cao vào cô ta!

Buổi tối, Sở Ân cuối cùng cũng học thuộc những điểm quan trọng nhất của ba môn sử, địa, chính trị mà mình biên soạn.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!