Chương 14: Âm Mưu Giữa Vòng Xoáy

Eidt: Mỹ Nữ & Mỳ CaySáng ngày hôm sau, trời còn sớm. Đinh linh — đinh linh —Tiếng chuông gió treo trên cửa lanh lảnh êm tai, vang vọng trong đại sảnh yên tĩnh, vắng lặng. Lục Ly nhìn mấy lần chiếc chuông gió mà ngày hôm qua không có, rồi bước vào đại sảnh mờ tối. Trên quầy, ngọn đèn dầu chiếu sáng một vùng nhỏ, bóng người đằng sau đang mải miết đếm gì đó, nghe có người đến liền thu lại đồ đạc trên bàn." Ồ, nhìn xem là ai tới đây?

Quả nhiên ta không nhìn nhầm người, nhanh như vậy đã gom đủ tiền, cậu chính là thỏi vàng trong lứa những người Trừ Tà của bọn ta…Ý ta là ngôi sao mới."Những trợ từ cảm thán khoa trương phát ra từ trong miệng Hudders, răng vàng ở giữa sáng lập lòe, hắn ta dang rộng hai tay, nhiệt tình như gặp mặt người bạn cũ thân thiết nhiều năm không gặp. Lục Ly đi đến bên quầy, chiếc ghế hôm qua ngồi vẫn còn nguyên, hắn ngồi lên nói: " Ta chỉ có 500 đồng tiền."Có thể thấy sự nhiệt tình của Hudders giảm hẳn bằng mắt thường, biểu hiện cụ thể là hai cánh tay đang dang rộng lại bỏ thõng xuống, gác lên trên quầy." Cái này không đủ, cậu biết".

Dưới ngọn đèn dầu, Hudders sắc mặt âm trầm bất định." Ta muốn hỏi một chút về vấn đề khác, ví dụ như con u linh kia."Hudders lại lộ ra hàm răng vàng: " Cái này… vậy là đủ rồi, cậu muốn hỏi cái gì."Lục Ly làm ngơ như không thấy Hudders mắt sáng lên vì tiền, kể lại chuyện đã xảy ra vào tối qua." Cho nên, nghi ngờ của cậu là?"

" U linh có thể giao tiếp?"Hudders không trả lời Lục Ly, mà hỏi ngược lại một câu: " Cậu hiểu u linh là gì?"

" Hình dạng hư ảo."

" Không phải cái này, ý ta là ở lúc còn sống thì u linh là gì?"Đáp án rõ ràng đến mức thiếu điều nói thẳng trực tiếp cho Lục Ly. Lục Ly tự nhiên hiểu được hàm ý của Hudders, liền hỏi: " Vậy nên, u linh có thể giao tiếp?"

" Chúng cũng từng là con người, tất nhiên chúng có thể, nhưng còn phải xem chúng có muốn giao tiếp cùng cậu hay không.

Nếu cậu gan lớn cùng với mị lực cá nhân không tệ, hoàn toàn có thể thử giao tiếp với chúng." Hudders mở ra cho Lục Ly một cánh cửa mới." Cái này không thể nói là thường gặp, nhưng nó thường xuyên xảy ra."….." Có thể… nhưng… nhưng thật sự phải làm như vậy sao?" Oliver bị bàn tay to đẩy ra, lảo đảo ngã bên cạnh điện thoại, ngẩng đầu yếu ớt vô lực đáng thương đối mặt với bóng người to lớn.

Đôi mắt như ngọn hải đăng trong đêm khuya u tối nhìn xuống Oliver, giọng điệu ôn nhu nói: " Oliver bé bỏng đáng yêu, làm nhanh đi."Oliver chưa từng nghe thấy Slavic phu nhân nói dịu dàng như thế, theo phản xạ liền hỏi: " Phu nhân đang nói chuyện với ta ư?"

" Không, ta đang nói chuyện với cái bức tranh trên tường đằng sau ngươi….

Nhanh! Gọi điện cho ông chủ ngươi!"Cuồng phong gào thét ù ù bên tai, Oliver kinh hãi run sợ, vội bổ nhào vào máy điện thoại gọi cho ông chủ mình. Bấm số điện thoại, áp ống nghe lên tai, mắt Oliver không ngừng liếc trộm nhìn thân hình cường tráng hai tay chống nạnh bên cạnh.

Một phút sau, hắn giơ ống nói lên, nở nụ cười miễn cưỡng: " Ông chủ không nghe máy, chắc hẳn ra ngoài ăn sáng?"

" Ôi, tiên sinh Lục Ly thật đáng thương, đến một người chăm sóc hắn cũng không có.

Ngươi mang danh là nhân viên của hắn, chẳng lẽ ngươi liền nhẫn tâm để hắn như vậy, phải không?"

" Không… không dám…"

" Rất tốt, nửa tiếng sau ngươi đi gọi lại lần nữa."Phu nhân Slavic xoay người rời đi, Oliver thở phào nhẹ nhõm một hơi, người như mất hết sức lực lảo đảo vài cái.….. Nghe xong lời này, Lcụ Ly rơi vào trầm mặc. Mặc dù có chút sai lệch so với ma quỷ thông thường, nhưng rất có lý.

U linh được tạo ra sau khi người sống chết, chúng tự nhiên sẽ sở hữu trí tuệ, logic cảm xúc của con người. Mà điều này trùng khớp với con u linh hôm qua. Suy nghĩ một chút, Lục Ly mở miệng: " Nhưng không đơn giản như vậy, đúng không?"

" Đương nhiên, đến ngay cả người sống cũng không phải ai cũng có thể nói đạo lý, huống chi là u linh.

Nhìn ra được cậu đang động lòng, nhưng nhớ kỹ lời nhắc nhở của ta, mối quan hệ giữa người sống chúng ta với u linh là không cùng cấp bậc, u linh càng mạnh càng như vậy.

Chúng là thợ săn, còn chúng ta là con mồi.

Đừng mang sự an toàn của bản thân đặt lên trên lý do chúng có thể có lý trí của con người.

Nếu cậu không đủ cảnh giác… nghĩa trang bên ngoài Thánh đường Kael'Thas có vô số người Trừ tà được mai táng qua loa do bị chết vì bất cẩn sẽ là nhà mới của cậu."

" Ta sẽ chú ý."Lục Ly khiêm tốn khiến Hudders rất hài lòng, xua tay nói: " Nhưng thực cũng không nghiêm trọng như vậy, từ oán linh trở xuống u linh năng lực có hạn, cậu đại khái có thể nghe bọn chúng nói một chút, nói không chừng sẽ có bất ngờ."

" Ví dụ như tài sản để lại hoặc vụ ủy thác tâm nguyện cuối cùng có giá trị cao."

" Còn oán linh và ác linh?"

" U linh trở nên mạnh hơn cần phải trả một giá lớn, bọn chúng càng mạnh, quan hệ càng sâu với mảnh không gian bên kia, tư tưởng càng thêm vặn vẹo.

Cậu có thể thử giao tiếp cùng oán linh, nhưng ta đề nghị, một là giải quyết chúng, hai là bỏ chạy."

" Ông bỏ sót ác linh."Hudders thoáng trầm mặc một lát, chậm rãi nói: " Cái này liên quan đến bí mật nòng cốt của người Trừ tà."Ngụ ý nói chuyện đó không miễn phí." Mời tiếp tục."

" Nghi thức cảm." Hudders nói." Ta chưa gặp phải ác linh, chỉ là từ chỗ lão Trừ tà suýt bị chết khác nghe được một chút tin tức.

Bị ác linh để mắt tới gần như chắc chắn phải chết, nhưng trước khi giết chết mục tiêu, chúng có một ít nghi thức cảm đặc biệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!