Chương 95: (Vô Đề)

Anh Quốc, nước Anh.

Tháng ba mùa xuân, hoa nở rực rỡ, trong công viên St James, trăm hoa đua sắc. Trên băng ghế dài, một người phụ nữ sở hữu gương mặt Đông phương xinh đẹp đến ngỡ ngàng, mặc váy dài đen theo phong cách Hepburn. Dáng người cao gầy, vòng eo mảnh mai, cử chỉ, điệu bộ đều toát lên vẻ cao quý, tao nhã. Bên cạnh chị còn có một bé gái chừng hai, ba tuổi, vô cùng đáng yêu. Thế nhưng, ngay cả trong tình huống như vậy, những người đàn ông đến bắt chuyện vẫn không ngừng xuất hiện.

Minh Ý mua đồ uống xong quay lại, vừa hay thấy một chàng trai gốc Hoa đang đứng cạnh Tạ Vân Đường tán gẫu.

"Hi, người đẹp, đi một mình à?"

Tạ Vân Đường hờ hững liếc mắt nhìn anh ta, lười biếng đáp: "Không, tôi còn có con gái."

Quả nhiên, nghe vậy xong người kia liền bỏ đi.

Minh Ý vừa cười vừa bước đến, đưa cho Tạ Vân Đường một chai nước, trêu chọc: "Từ bao giờ cậu lại có cô con gái lớn thế này?"

Bé Thanh Chỉ nhìn thấy Minh Ý trở về thì lập tức bỏ đồ đang cầm xuống, dang hai cánh tay nhỏ xíu: "Mẹ, mommy, bế."

"Bảo bối." Minh Ý cúi người ôm con vào lòng: "Có nhớ mommy không?"

Bé gật đầu: "Có!"

Nghe vậy, Minh Ý bật cười, hôn chụt lên má con: "Mommy cũng nhớ bảo bối."

Đầu năm, Minh Ý sang Anh để học nâng cao, do Kỳ Chu giới thiệu, nói đó là một thầy giáo rất giỏi. Đã hơn hai tháng, Minh Ý cảm nhận rõ rệt diễn xuất của mình tiến bộ nhiều. Lớp học thường diễn ra vào buổi sáng, rảnh rỗi thì Tạ Vân Đường sẽ đưa bé Thanh Chỉ ra công viên gần đó chờ cô tan học.

Mấy tháng nay họ ở trong một tòa lâu đài ở vùng quê nước Anh. Một là vì chỗ học cách đó chỉ khoảng nửa tiếng đi xe, hai là Tạ Vân Đường đang muốn tránh mặt Diệp Sâm. Biết Minh Ý định ra nước ngoài học vài tháng, chị bèn nhân tiện đi cùng để được yên tĩnh.

Còn bé Thanh Chỉ, chẳng qua trước lúc đi vô tình nghe Minh Ý và Tạ Vân Đường nói chuyện điện thoại về tòa lâu đài, liền nằng nặc đòi đi theo. Minh Ý không nỡ từ chối, bàn với Phó Thời Lễ một chút rồi quyết định đưa con đi cùng. Vì an toàn, Phó Thời Lễ còn dặn dì Lan đi theo để giúp trông bé khi Minh Ý và Tạ Vân Đường bận việc.

Thế là bốn người cùng nhau sang Anh, coi như đi nghỉ dưỡng.

Vì vừa có giờ học nên hôm nay Minh Ý thay tạo hình mới. Bé Thanh Chỉ rúc trong lòng mẹ, hết nhìn trái lại nhìn phải, giọng bi bô: "Mommy, hôm nay mẹ xinh quá."

Nghe vậy, Tạ Vân Đường bật cười lắc đầu: "Đúng là tiểu quỷ, vừa nãy còn nói dì Vân Đường xinh nhất cơ mà?"

Bé Thanh Chỉ ngượng ngùng cười: "Dì Vân Đường xinh, mommy cũng xinh."

Tạ Vân Đường chỉ mỉm cười, không trêu thêm.

Minh Ý đưa kẹo vừa mua cho con, để bé ngồi trên ghế tự chơi. Nhớ đến cảnh lúc nãy nhìn thấy, cô cười nói: "Quả là phong độ năm xưa vẫn vẹn nguyên, dắt theo trẻ con mà vẫn có người dám đến tán tỉnh."

Tạ Vân Đường khẽ cười, buột miệng: "Có lẽ là thấy bé Thanh Chỉ đáng yêu quá, muốn làm cha nuôi thôi."

Nghe thế, Minh Ý vội xua tay: "Không được đâu nhé, chỉ mới đi một chuyến mà Thanh Chỉ có thêm ông bố nuôi, anh trai tớ chắc giết tớ mất."

Nhắc tới Diệp Sâm, nụ cười trên mặt Tạ Vân Đường hơi khựng lại, cô ấy khẽ hỏi: "Mấy hôm nay anh ấy vẫn gọi cho cậu à?"

Minh Ý gật đầu.

Chẳng những mấy hôm nay, từ lúc biết Tạ Vân Đường đi cùng họ sang Anh, hầu như ngày nào Diệp Sâm cũng gọi điện, còn chăm hơn cả Phó Thời Lễ. Giống như sợ cô ấy bị thất lạc nơi đất khách quê người vậy.

Ngập ngừng giây lát, Minh Ý hỏi: "Hai người vẫn đang giận nhau à?"

Tạ Vân Đường khẽ đáp: "Coi như là thế đi."

Tính ra cô ấy và Diệp Sâm đã chính thức bên nhau hơn hai năm. Hai bên gia đình đều rất vui, có thể kết thêm tình thân thì càng tốt.

Nhưng khi tình cảm của Minh Ý và Phó Thời Lễ ngày càng ổn định, hai bên người lớn bắt đầu sốt sắng lo cho cô ấy và Diệp Sâm. Không biết từ khi nào, sự thúc giục càng lúc càng thường xuyên. Gần đây, chính vì chuyện này mà cô ấy và Diệp Sâm liên tiếp xảy ra mâu thuẫn. Trước khi sang đây ba ngày, hai người còn cãi nhau trận lớn nhất từ trước đến nay. Đến giờ đã hơn hai tháng trôi qua, vẫn còn trong tình trạng chiến tranh lạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!