—
Từ hôm đó trở đi, Minh Ý và Phó Thời Lễ đều ngầm hiểu với nhau, không ai nhắc lại chuyện tối hôm ấy nữa.
Nửa tháng sau đó, cả hai đều bận quay cuồng với công việc, đến mức gần như không có thời gian chạm chân xuống đất. Thêm vào đó, trong lòng Minh Ý vẫn còn khúc mắc, nên dù ít khi gặp nhau ở biệt thự, cô cũng cố ý tránh mặt. Hai người trở nên ít gặp nhiều xa, trông giống hệt khoảng thời gian vừa mới đăng ký kết hôn xong.
Nhưng chỉ có Minh Ý mới hiểu rõ, khoảnh khắc trong thang máy hôm ấy, khi cô nắm chặt lấy bàn tay ấm áp và vững chãi ấy, trong lòng đã lặng lẽ giảng hoà với Phó Thời Lễ rồi, chỉ là vẫn tạm thời không vượt qua được nỗi gợn trong tim mình.
Với tính cách vốn kiêu hãnh của Minh Ý, cô tuyệt đối không cho phép người khác biết mình mắc chứng rối loạn tâm lý này. Thế nhưng, bí mật mà cô giấu kín bao nhiêu năm lại bị Phó Thời Lễ tình cờ phát hiện. Lúc đó, ngoài cảm giác may mắn, cô còn thấy vô cùng xấu hổ.
May mắn vì hôm ấy Phó Thời Lễ ở bên cạnh mình, còn xấu hổ cũng chính vì người ở bên cạnh cô hôm ấy lại là anh.
Nếu là người khác, có lẽ cô đã dễ dàng chấp nhận hơn. Nhưng người đó lại là Phó Thời Lễ…
Hơn nữa, vì bộ phim của Minh Ý sắp đi đến giai đoạn cuối, lượng cảnh quay còn lại cũng khá nhiều nên cô chưa kịp ngồi xuống suy nghĩ cẩn thận nguyên do, đã lại toàn tâm toàn ý lao vào công việc.
Có điều, kể từ đêm hôm ấy, trạng thái của Minh Ý không mấy tốt. Trước đây chỉ cần xem một lần là nhớ lời thoại, giờ phải xem tới ba lần trở lên mới thuộc được. Cô phải gồng mình giữ tinh thần thật vững mới bảo đảm không mắc lỗi, để hoàn thành cảnh quay thuận lợi đến khi chính thức đóng máy.
Đúng hôm đóng máy, Tạ Vân Đường hẹn cô ra ngoài. Minh Ý không về nhà, mà thay đồ ngay tại đoàn phim rồi trực tiếp tới gõ cửa nhà Tạ Vân Đường.
Lúc đến nơi là hai giờ chiều. Chìa khoá dự phòng nhà Tạ Vân Đường vẫn luôn để ở phòng ngủ trong Tây Ngọc Nhạc Đình, mà cô cũng không ngờ Tạ Vân Đường lại đột nhiên hẹn mình, nên chẳng mang theo chìa. Cô chỉ còn cách ấn chuông cửa.
Ấn liên tục gần hai mươi phút, Tạ Vân Đường mới đầu tóc rối bù, mặc bộ đồ ngủ hình nhân vật hoạt hình ra mở cửa.
Cửa vừa mở, Minh Ý kéo thấp vành mũ, nhanh chóng bước vào, thay dép xong mới yên tâm tháo khẩu trang và kính râm, ném tất cả lên sofa.
Tạ Vân Đường tiện tay đóng cửa, đi dép lê chậm rãi bước tới ngồi xuống đối diện cô: "Tớ cứ tưởng cậu sẽ đến muộn hơn cơ."
Vừa nói, cô vừa không nhịn được ngáp dài.
Nhìn dáng vẻ kia, Minh Ý gần như đoán ra được Tạ Vân Đường đã làm gì suốt hai mươi tư giờ vừa qua.
Cô nhíu mày nhìn bạn: "Đêm qua lại lang thang ở quán bar đến mấy giờ thế hả?"
Thực ra, trong giới này, những cậu ấm cô chiêu nhà giàu vốn quen thói phóng túng, chuyện làm gì vượt khuôn phép cũng chẳng lạ, huống hồ chỉ là ra ngoài chơi ở quán bar buổi tối.
Hồi mới tốt nghiệp cấp ba, Minh Ý thường đi cùng Tạ Vân Đường và vài người bạn trong giới. Nhưng vào đại học rồi, cô thấy không hợp với nhóm bạn quanh mình nữa, đi vài lần là thôi hẳn.
Hơn nữa, sau khi bước vào giới giải trí, lúc nào cũng lo bị chụp hình lén, Minh Ý càng không dám bén mảng tới những nơi hỗn tạp như quán bar.
Tạ Vân Đường làm nghề thiết kế trang sức, đôi khi những cảm hứng mới mẻ và k*ch th*ch lại giúp cô tìm được ý tưởng, nên mỗi khi bí ý tưởng, cô hay đến bar vài tiếng. Điều này Minh Ý biết rất rõ.
Nghe vậy, Tạ Vân Đường mở đôi mắt lờ đờ, nghĩ ngợi mấy giây: "Ừm… hình như hơn ba giờ sáng mới về."
"…"
Minh Ý trợn mắt, vừa đi vào bếp rót cho bạn cốc nước ấm vừa càu nhàu: "Ba giờ sáng mới về còn dám hẹn tớ, không sợ đột tử à?"
Tạ Vân Đường cười hì hì, giơ tay nhận lấy cốc nước: "Tớ hẹn cậu ăn tối cơ mà, ai bảo cậu hai giờ chiều đã xông đến."
Minh Ý liếc cô: "Thế tớ đi về nhé?"
"Đừng!"
Tạ Vân Đường cười nháy mắt với cô: "Sở Sở của chúng ta là nhất rồi, cậu đi thì ai rót nước cho tớ."
Nói rồi, cô đưa luôn cốc nước vừa uống xong cho Minh Ý: "Quả nhiên, nước công chúa rót có khác, ngọt ghê! Rót thêm cho tớ cốc nữa nhé?"
Hôm qua cô uống khá nhiều rượu, về nhà muộn rồi ngả lưng ngủ thẳng một giấc, giờ thì dạ dày cồn cào khó chịu. Uống một cốc nước xong mới dễ chịu hơn đôi chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!