—
Trở lại phòng trang điểm, Minh Ý vừa cầm điện thoại lên đã nhận được tin nhắn WeChat của Tạ Vân Đường.
[Tạ Vân Đường: Bạn iu, hôm nay có rảnh không, đi dạo phố ăn uống tí đi! Ông già nhà tớ sắp sinh nhật rồi, tớ vẫn chưa biết mua gì cả. Hôm nay vừa hay đi ngó nghiêng xem có gì hợp không.]
[Minh Ý: Hôm nay không được rồi, tớ vẫn đang ở phim trường đây. Dạo này lịch trình kín mít, chắc phải tháng sau mới rảnh được cơ.]
[Tạ Vân Đường: Tháng sau á? Thế thì sắp Tết đến nơi rồi còn gì.]
[Minh Ý: Ừ đấy, tớ cũng không ngờ lần này quay phim kéo dài đến tận sát Tết. Tớ nhớ sinh nhật chú Tạ hình như trước Tết mấy hôm nhỉ?]
[Tạ Vân Đường: Đúng rồi, hai mươi bảy tháng Chạp.]
Minh Ý liếc nhanh lịch trên điện thoại rồi mới trả lời:
[Vậy vẫn còn gần một tháng nữa mà, cậu cứ từ từ chọn trước đi, đợi tớ đóng máy xong sẽ đi cùng cậu.]
[Tạ Vân Đường: Thế cũng được, cứ quyết định vậy đi.]
[Tạ Vân Đường: À mà, đoàn phim của cậu có cho thăm trường quay không? Dạo này tớ ở nhà sắp mọc rêu luôn rồi, nếu được thì lát nữa tớ qua thăm cậu một lúc nhé.]
[Minh Ý: ……]
[Minh Ý: Hôm nay mấy người hẹn nhau từ trước à?]
[Tạ Vân Đường: ?]
[Tạ Vân Đường: Ý cậu là sao?]
[Minh Ý: Phó Thời Lễ ấy, tự nhiên hôm nay cũng đến phim trường, chẳng báo trước gì cả.]
[Tạ Vân Đường: Anh ấy đến thăm cậu à? Nhưng hai người không phải đang bí mật kết hôn à, như thế chẳng phải sẽ lộ ngay sao?]
Minh Ý nhìn chăm chăm dòng chữ trên màn hình, lời nói của Tạ Vân Đường bỗng làm cô sực tỉnh.
Phó Thời Lễ đúng là đến phim trường, nhưng hình như cũng chẳng bảo là đến thăm cô. Đến giờ lâu như vậy rồi, không những không nói chuyện, ngay cả ánh mắt giao tiếp cũng chẳng có, trên WeChat cũng không có tin nhắn nào chưa đọc.
Hay thật sự là bên đầu tư đến kiểm tra tiến độ quay phim? Phó Thời Lễ rảnh đến mức ấy cơ à?
Thôi kệ, muốn đến thì cứ đến đi, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Sau đó, Minh Ý trực tiếp bỏ qua câu hỏi của Tạ Vân Đường. Hai người lại luyên thuyên vài chuyện linh tinh khác, đợi đến khi thời gian sắp tới giờ quay tiếp cô mới đặt điện thoại xuống, bước ra ngoài.
Vừa mở cửa ra, Minh Ý đã thấy đạo diễn Trần, phó đạo diễn Lý cùng nhà sản xuất Chu và mấy nhân viên đang tiễn Phó Thời Lễ rời đi. Minh Ý ngước mắt nhìn theo, chỉ kịp thoáng thấy một bóng lưng cao thẳng tắp.
Vừa định thần lại, cô đã nghe thấy mấy nhân viên bên cạnh xì xào bàn tán.
"Tớ không ngờ luôn, người vừa rồi lại chính là tổng giám đốc tập đoàn Phó thị đấy! Trời ơi, đẹp trai quá đi mất, y như kiểu tổng tài bá đạo trong truyện bước ra đời thực ấy! Tớ nghe bảo phim này Phó thị đầu tư tận ba mươi triệu đấy nhé!"
"Tổng tài thật sự đúng là hơn hẳn mấy nhân vật trên giấy không thể chạm vào kia."
"Ê ê, cậu khen Phó tổng đẹp trai thì tớ đồng ý, nhưng đừng động đến nhân vật 2D của tớ nha! Nhân vật 2D mới là tuyệt nhất, miễn tranh cãi!"
"Rồi rồi, cậu là fan truyện, không cãi với cậu nữa. Nhưng mà Phó tổng đúng là chịu chi thật đấy, bao cả đoàn phim đi ăn ở *khách sạn Ritz Carlton, đoàn mình tính cả ekip phải mấy chục người ấy chứ!"
"Ritz Carlton là khách sạn năm sao cao cấp, tớ nghe bảo một món ăn thôi cũng đã bốn chữ số rồi."
"Chịu chi thật sự, một bữa ăn bằng cả nửa năm tiền lương của mình rồi, người bình thường ai mà dám vào đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!