Chương 34: (Vô Đề)

Chiều hôm đó bốn giờ, Kỳ Chu mới rời khỏi văn phòng của Phó Thời Lễ, trước khi đi còn tiện tay lấy luôn chiếc bình hoa cổ có giá bảy con số mà lần trước Phó Thời Lễ mua ở buổi đấu giá, coi như tiền công.

Kỳ Chu vừa đi, Phó Thời Lễ còn chưa kịp gọi Tần Xuyên vào thì đã nhận được điện thoại của ông nội Phó.

Điện thoại vừa nối máy, đầu dây bên kia đã mắng như tát nước: "Phó Thời Lễ! Hôm nay cháu lại chọc Sở Sở giận phải không?! Lời ông nói coi như gió thoảng qua tai hả? Giờ cứng cỏi lắm rồi đúng không?!"

"Ông mới đi chưa đầy một tiếng mà cháu đã làm Sở Sở tức giận bỏ đi? Giỏi nhỉ?! Cháu muốn chọc ông tức chết có phải không?!"

"…"

Phó Thời Lễ vô thức đưa điện thoại ra xa khỏi tai. Không cần đoán cũng biết là có người đã kể chuyện sáng nay cho ông nội nghe.

Đợi bên kia bớt giận, Phó Thời Lễ mới đưa điện thoại lại gần, dịu giọng: "Ông ạ, ông nghe cháu giải thích—"

Lời còn chưa dứt đã bị ông nội Phó cắt ngang: "Thôi khỏi giải thích! Cháu tìm cơ hội xin lỗi Sở Sở cho tử tế vào."

"Còn nữa, mấy ngày nữa chẳng phải có cái lễ gì đấy à? Cái lễ Tây… à, Noel gì đó, bọn trẻ các cháu bây giờ thích tặng quà Noel lắm phải không? Đúng dịp cháu chuẩn bị quà, xin lỗi Sở Sở cho đàng hoàng, nghe rõ chưa?"

"Vâng, cháu biết rồi ạ."

Phó Thời Lễ vừa đáp vừa cúi đầu mở lịch trong điện thoại, Noel rơi đúng vào ba ngày nữa.

"Không có chuyện gì nữa, ông cúp đây. Nhớ chuẩn bị quà và xin lỗi Sở Sở tử tế nghe chưa?"

Phó Thời Lễ thoát khỏi giao diện lịch, đưa máy áp lại tai, giọng dịu dàng: "Cháu biết rồi, ông."

Cúp điện thoại, Phó Thời Lễ bắt chéo chân tựa vào ghế, chợt nhớ đến câu Kỳ Chu vừa nói không lâu trước đó.

— Con gái phải được dỗ dành, cách dỗ tốt nhất là chiều theo sở thích của họ.

Chiều theo sở thích…

Anh trầm ngâm vài giây, rồi nhấc điện thoại bàn: "Biệt thự ở Vịnh Tinh Lam, tìm nhà thiết kế nội thất giỏi nhất đến thiết kế."

Vịnh Tinh Lam là một trong những bất động sản của Phó Thời Lễ, nằm ngay trung tâm Lệ thành, khu đất đắt đỏ từng được anh bỏ số tiền khổng lồ mới mua được, chỉ là chưa từng sửa sang gì.

Tuy không hiểu vì sao Phó Thời Lễ bỗng nhiên muốn tu sửa biệt thự đó, nhưng Tần Xuyên vẫn kính cẩn đáp: "Vâng, Phó tổng, xin hỏi anh muốn thiết kế theo phong cách nào?"

Trong văn phòng, ngón tay thon dài với những khớp xương rõ ràng của Phó Thời Lễ gõ nhè nhẹ lên mặt bàn làm việc, như đang cân nhắc điều gì đó.

Chốc lát sau, đôi môi mỏng của anh khẽ mở: "Phòng công chúa."

Vì giận Phó Thời Lễ, tối hôm ấy Minh Ý xách theo mấy túi đồ lớn vừa mua về, bước vào Tây Ngọc Nhạc Đình rồi chui tọt vào phòng mình, không thèm ra ngoài thêm lần nào.

Sáng hôm sau, chưa đợi Phó Thời Lễ thức dậy, Minh Ý đã chuẩn bị xong để đến đoàn phim.

Vì hôm sau có cảnh quay, tối qua Minh Ý đã đi ngủ sớm hơn thường ngày hai tiếng, hôm nay tinh thần cô rất tốt.

Trên xe, Thịnh An Ninh đưa cho cô lịch trình làm việc của tuần tới: "Đây là lịch trình mấy ngày tới, em xem đi, nếu không có vấn đề gì thì mình cứ theo đó mà thực hiện."

Minh Ý đưa tay nhận lấy, liếc qua, rồi ánh mắt vô thức dừng lại hai giây ở ngày kia.

Cô ngẩng đầu: "Ngày 25 chỉ quay nửa ngày sao chị?"

Thịnh An Ninh cười: "Ngày đó là Noel mà, em quên rồi à? Chị sợ nếu em với Phó tổng có sắp xếp gì thì lại trùng."

Nghe vậy, Minh Ý bật cười lạnh. Có thể có sắp xếp gì được chứ? So với việc mong đợi Phó Thời Lễ, chẳng bằng tự mình cầm thẻ của anh ra trung tâm thương mại mua đồ mình thích, cũng coi như anh góp một phần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!