Chương 8: Chào mừng Giang Giang

Chờ Giang Lẫm bước ra khỏi tiệm, Đặng Di rút lại ánh mắt đang đánh giá cậu, dùng khuỷu tay đụng đụng Đặng Phong: "Anh, anh đây là đang giả làm công chức a. "

Đặng Phong cúi đầu lưu lại số điện thoại di động của Giang Lẫm, nghe vậy liền không yên lòng nói: "Anh làm gì mà giả làm công chức, tuyển nhân viên không phải là chuyện bình thường sao. "

"Bình thường cái quỷ ấy," Đặng Di vạch trần anh, "Ngay cả việc thử người anh cũng không làm mà trực tiếp kí hợp đồng, sao anh biết người ta có làm được hay không? "

Đặng Phong bỏ điện thoại di động vào túi quần, xoay người đi đến bên bồn rửa tiếp tục rửa trái cây vừa rồi chưa rửa sạch.

"Trước kia cậu ấy từng làm nhân viên phục vụ của quán ăn, hơn nữa công việc của chúng ta cũng không cần kỹ thuật gì nhiều."

Đặng Di bĩu môi, giữa việc tiếp tục tranh luận và giữ thể diện cho anh trai mình thì cô chọn vế sau.

"Quên đi, có người giúp đỡ cũng tốt, đỡ cho em phải mỗi ngày đều đến đây làm không công cho anh."

"Em tới làm cho anh sao?" Đặng Phong đem trái cây được rửa sạch bỏ vào rổ, cười liếc em gái mình một cái, "Anh tưởng rằng em tới làm cho Minh Luân chứ. "

"Anh và anh ấy đều là ông chủ, làm cho ai có gì khác nhau?"

Đặng Di vỗ lưng Đặng Phong, không đấu võ mồm với anh nữa.

Giang Lẫm quay trở lại xe mà không biết mình biến thành chủ đề bàn tán nóng bỏng, đợi sau khi tâm trạng bình tĩnh lại, cậu lấy bản hợp đồng kia ra, cẩn thận xem xét các điều khoản trên.

Vừa rồi không biết cậu suy nghĩ gì mà liền đứng dậy phỏng vấn, sau này bị Quý Minh Luân biết được khẳng định hắn sẽ rất tức giận.

Tối hôm qua Quý Minh Luân có biểu hiện từ chối cậu, nhưng hắn lại sẵn sàng quan tâm đến cậu, đặc biệt là việc hắn đưa cậu trở về. Mặc dù cậu không biết được vì sao hắn lại làm như vậy, nhưng cậu lại không suy nghĩ được lí do gì cả, nhất là khi cậu nghe rõ điện thoại di động của Quý Minh Luân truyền đến lời nhắc nhở của tài xế.

Ánh mắt nhìn chằm chằm chữ ký ở góc dưới bên phải của hợp đồng, người đàn ông tên Đặng Phong này hình như bằng tuổi với Quý Minh Luân, là một ông chủ khác của [Chaka], cậu hẳn là sẽ nói cho Quý Minh Luân biết chuyện mình đến phỏng vấn, cho dù Quý Minh Luân có tức giận cũng không thể làm gì được bởi hợp đồng đã được ký rồi.

Đem mấy tờ giấy mỏng này xếp gọn gàng rồi bỏ vào trong túi, Giang Lẫm đeo kính râm đi đến tiểu khu nơi mà Quý Minh Luân ở. Khi lái xe vào hầm gửi xe, chỗ đậu xe của Quý Minh Luân trống rỗng, xem ra hắn không có ở nhà.

Dựa vào ghế một lúc, cậu quyết định quay lại làm việc của mình trước.

Sau khi về đến nhà, cậu tắm rửa, bắt đầu chuẩn bị tài liệu cần thiết cho bài luận văn tiếp theo, bữa tối gọi đồ ăn từ quán cháo gần đó, sau đó mở WeChat của Quý Minh Luân.

Khi cậu đang loay hoay không biết nên gửi gì để người đó có thể trả lời mình, cậu không hề biết người mà mình đang nghĩ đến cũng đang nhìn Wechat của cậu một lúc lâu.

Cả ngày hôm nay, Quý Minh Luân đều ngâm mình trong thư viện trường để làm bài tập nhóm, hơn 7 giờ tối mới xong việc, hắn thu dọn đồ đạc rồi quay trở lại xe.

Bây giờ đã qua giờ ăn, nhưng hắn lại không cảm thấy đói, chỉ cảm thấy mệt mỏi sau cả ngày vận dụng đầu óc, nhất là khi cầm điện thoại lên, nhìn thấy trên giao diện WeChat một đống tin nhắn chưa đọc trong lòng càng cảm thấy mệt mỏi.

Ngón cái lướt trên màn hình, cuố cùng hắn tìm được tên Giang Lẫm trong "Biển người mênh mông", tìm xong lại không biết nên làm cái gì.

Tối hôm qua đưa Giang Lẫm về nhà, hắn liền quay đầu trở về. Tuy rằng ở trước mặt Giang Lẫm hắn rất lạnh lùng, nhưng trên đường đi hắn đều suy nghĩ về vấn đề mà Giang Lẫm hỏi.

Họ có thể gặp nhau lần nữa không.

Lúc ấy nghe xong, hắn rất muốn hỏi Giang Lẫm rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, có phải cậu thật sự cảm thấy sau này bọn họ có thể tiếp tục làm bạn tốt như không thể có việc gì xảy ra hay không?

Nhưng mà lời nói vọt tới bên miệng lại bị hắn nuốt trở về.

Cho dù Giang Lẫm nói có hay không, đều không có khả năng đáp lại tình cảm của hắn, vậy hắn cần gì phải làm cho mình xấu hổ, làm cho Giang Lẫm khó chịu?

Một ngày trôi qua hai mắt của hắn đều nhìn màn hình, bây giờ lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào nó, hắn nhéo nhéo vị trí hai bên lông mày, đang định trượt trở về liền nhìn thấy tên Giang Lẫm trên màn hình biến thành "Đối phương đang nhập".

Hắn ngẩn ra, hắn nhìn chằm chằm mấy chữ này, đoán Giang Lẫm sẽ gửi cái gì tới, không ngờ đợi một hồi thì trạng thái này lại trở về tên Giang Lẫm, hơn vài phút sau, trạng thái cũng không thay đổi nữa.

Đặt điện thoại di động vào ngăn bên cạnh cửa xe, Quý Minh Luân dùng hai tay đè huyệt thái dương mơ hồ đau đớn.

Về đến nhà làm gói mì lót bụng, buổi tối trước khi lên giường, hắn nhìn thấy Đặng Di gửi wechat nói Đặng Phong hôm nay mới tuyển thêm người mới, ngày mai có thể đi làm, lần này cô có thể được tự do rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!