Xe của Giang Lẫm được đỗ ở chỗ khá gần, Quý Minh Luân đi vòng quanh nửa vòng đã có thể tìm được. Sau khi mở khóa cửa xe, hắn nhìn thấy túi thể thao ở ghế phụ, tìm thấy ví mở ra, bên trong đầy hai hàng thẻ.
Bên phải là thẻ ngân hàng và chứng minh thư của Giang Lẫm, bên trái là các loại giấy tờ tùy thân của cậu ở Los Angeles.
Quý Minh Luân không đụng đến hàng bên trái, sau khi xác nhận rằng chứng minh thư có ở đó, hắn đóng ví lại, lúc đặt trở về hắn nhìn thấy phía dưới có một chai thuốc màu xanh lam, trên đó đều là tiếng Anh, viết là điều trị triệu chứng bệnh chàm*.
*Bệnh chàm là bệnh về da rất phổ biến, gây ngứa, đỏ, khô và kích ứng da. Tình trạng này còn được gọi là viêm da dị ứng. Bệnh thường bắt đầu từ thời kỳ sơ sinh, thơ ấu và có thể kéo dài đến tuổi trưởng thành. Bệnh cũng có thể xảy ra với bất cứ ai và ở mọi lứa tuổi.
Từ bệnh chàm này khiến Quý Minh Luân nghĩ đến những mụn nước vừa rồi mình nhìn thấy trên ngón tay của Giang Lẫm, hắn mở trình duyệt tìm kiếm hình ảnh bệnh chàm, hình ảnh không khác gì trên ngón tay của Giang Lẫm.
Trước khi đi Los Angeles, Giang Lẫm chỉ bị bệnh dạ dày, mấy năm nay sau khi được điều trị thì không còn phải đến bệnh viện nữa. Hôm nay được ước tính là một triệu chứng nghiêm trọng, và bây giờ cậu lại có thêm một bệnh nữa, là bệnh chàm.
Nhìn số thuốc còn sót lại trong hộp thuốc, Giang Lẫm hẳn là đã uống một thời gian dài. Đối với bệnh viêm dạ dày -
Nghĩ đến cuộc đối thoại hồi sáng của hai người ở nhà Quý Minh Luân, chắc không phải vì mình mà lại bị viêm dạ dày đâu nhỉ.
1
Với suy nghĩ này, Quý Minh Luân liền im lặng một lát, thầm nghĩ mình thật sự là ngu ngốc, đã từ khi nào rồi mà còn suy nghĩ về loại chuyện này.
Đặt túi thể thao trở về vị trí cũ, Quý Minh Luân ngồi vào trong xe mình, lái xe trở về bệnh viện.
Khi hắn đến, Giang Lẫm đã không còn ở chỗ cũ nữa, chỗ đó hiện tại chỉ có một dì lao công đang cầm cây lau nhà để lau nhà. Hắn gọi cho Giang Lẫm, không bắt máy, liền đi qua hỏi dì lao công có biết người ngồi trên ghế vừa rồi đi đâu không.
Dì nói rằng người thanh niên truyền dịch kia đột nhiên nôn mửa, được y tá dìu vào nhà vệ sinh phía trước để rửa mặt.
Quý Minh Luân đi tới toilet, đẩy cửa ra liền nhìn thấy Giang Lẫm đứng trước bồn rửa tay, thần sắc có chút chật vật.
Bên cạnh cậu là giá đỡ truyền dịch, trước ngực bị ướt một mảng, tay phải còn đang cầm một cái khăn ướt. Khi nhìn thấy Quý Minh Luân, đôi môi ướt át, không có huyết sắc giật giật, rồi mím lại.
Quý Minh Luân không nói gì liền xoay người rời đi, Giang Lẫm sửng sốt một chút, kéo giá đỡ muốn đi ra ngoài gọi hắn, mở cửa lại phát hiện hắn đứng trước máy bán hàng tự động cách đó không xa, đang quét mã mua nước.
Một người đàn ông trung niên đi vào, thân thể lướt qua Giang Lẫm bên cửa, đụng vào tay đang truyền dịch của cậu. Giang Lẫm đau đến nhíu mày, cũng may mũi kim không bị lệch, khi cậu ngẩng đầu nhìn lên, Quý Minh Luân đã không còn ở đó.
Trước kia mỗi lần đến bệnh viện, Quý Minh Luân đều nấu nước ấm cho cậu uống. Nhìn thấy cảnh vừa rồi, Giang Lẫm đã đoán được Quý Minh Luân đang làm gì, quả nhiên chỉ chốc lát sau, Quý Minh Luân đặt một chai nước khoáng ấm lên bồn rửa tay, lại đưa túi thể thao của cậu cho cậu.
"Đồ đạc đều ở bên trong."
Giang Lẫm nhận lấy, nói một tiếng "Cám ơn". Nhìn Quý Minh Luân đi mở cửa, cậu nhịn không được kêu lên: "Cậu muốn đi đâu? "
Bước chân không dừng lại, Quý Minh Luân chỉ để lại cho cậu một câu "Tôi còn có việc".
Cánh cửa lại khép lại, Giang Lẫm rũ mắt nhìn chai nước kia, lại nhìn mu bàn tay trái bắt đầu sưng lên, từ trong lồng ngực thở ra một hơi nặng nề.
1
Lần này trở lại xe, Quý Minh Luân ngồi một hồi lâu.
Hắn lấy ra một gói Baoheng Mojito* từ trong hộp đựng đồ của ghế phụ, châm lửa rồi hút một hơi. Vị bạc hà mát lạnh giúp tinh thần trở nê sảng khoái và nhanh chóng dập tắt những cảm xúc dư thừa, không phù hợp kia.
*Tên thương hiệu thuốc lá
Đợi đến khi hút hết hai điếu, hắn đóng cửa sổ xe lại, điều chỉnh điều hòa, cuối cùng nhìn thoáng qua cửa phòng cấp cứu.
Tuy rằng hai người đã một năm không liên lạc, nhưng kỳ thật trong lòng hắn rõ ràng hơn ai hết, Giang Lẫm sau khi trở lại Hạ Môn có thể dựa vào hắn.
Tám năm trước, khi mẹ của Giang Lẫm qua đời, quan hệ giữa Giang Lẫm và cha mình
- Giang Kiến Thần càng ngày càng trở nên căng thẳng. Giang Kiến Thần vẫn chưa tái hôn, đối xử khá tốt với đứa con trai duy nhất của mình
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!