Khi Giang Lẫm ra khỏi phòng tắm, cậu thấy lưới giấc mơ được treo trên khung cửa phòng ngủ chính, Quý Minh Luân đang đứng trước bàn làm việc, thấy cậu đi vào liền bảo cậu đi lại phía hắn, đeo một cái vòng tay vào tay cậu.
Giang Lẫm nhìn vòng tay, nghe Quý Minh Luân nói: "Lúc trước khóa của vòng tay bị hư, tớ có đem nó đi sữa, có nhìn ra không? "
Cẩn thận quan sát một hồi, Giang Lẫm nói: "Cậu không nói thì tớ cũng không nhìn ra. "
Tay phải chống ở mép bàn, Quý Minh Luân nghiêng người, vươn tay trái về phía cậu: "Tớ vẫn luôn đeo nó, nhưng trùng hợp thay trước khi cậu trở về khoảng một tuần thì nó bị hư khóa, nếu không ngày đó cậu đến nhà tớ thì cậu có thể thấy tớ đang đeo nó. "
Giang Lẫm tháo vòng tay ra, đeo vào tay Quý Minh Luân, cười nói: "Nếu lúc đó cậu đeo, có lẽ tớ sẽ nói thật với cậu. "
1
"Nói cái gì?" Quý Minh Luân rũ mắt hỏi cậu.
Giang Lẫm xấu hổ quay đầu sang một bên, vừa tắm nước nóng xong nên hai tai cậu đỏ bừng, nó ẩn ẩn hiện hiện sau lớp tóc của cậu. Quý Minh Luân nhìn chằm chằm gương mặt của cậu, làn da trắng nõn mịn màng, khiến hắn không kìm lòng được mà tới gần hôn lên má cậu một cái.
Giang Lẫm khẽ thở dốc, hơi quay người lại không biết nên làm sao, sau đó ánh sáng trước mắt bị che khuất, hơi thở của Quý Minh Luân bao trùm lấy cậu, gáy cậu bị lòng bàn tay của người nọ giữ chặt, môi cậu có một đôi môi khác chạm vào.
Giang Lẫm nhắm mắt lại, tim đập càng lúc càng nhanh, cậu bắt đầu đứng không vững, phải nắm lấy cánh tay của Quý Minh Luân để đứng vững.
Nhớ ra cậu vẫn chưa hết sốt, Quý Minh Luân sau khi giải tỏa cơn thèm khác thì buông cậu ra, đi vào phòng tắm lấy máy sấy tóc giúp cậu sấy tóc, sau khi sấy khô mới cho cậu nằm xuống giường, khi hắn tắm rửa xong đi ra thì phát hiện cậu lại ngồi dậy, cầm điện thoại di động trả lời tin nhắn.
Tắt đèn phòng ngủ, Quý Minh Luân hỏi: "Trễ thế này cậu còn nói chuyện với ai vậy? "
Giang Lẫm hai tay cầm điện thoại, trịnh trọng trả lời: "Đặng Phong. "
Ngồi xuống bên cạnh cậu, nghe xong liền nhìn về phía màn hình điện thoại di động: "Đang nói gì vậy? "
"Cậu ấy hỏi tớ có còn đi đến tiệm làm việc không."
"Lúc trước cậu từ chối cậu ta như thế nào?"
Nhắc tới chuyện lần trước Đặng Phong tỏ tình với mình, Giang Lẫm chỉ cảm thấy buồn bực, cậu không biết tại sao Đặng Phong lại thích mình, còn tặng cho cậu vòng tay mà cậu muốn mua cho Quý Minh Luân.
"Lúc cậu ta tỏ tình với tớ, tớ rất bất ngờ, lúc ấy tớ không nghĩ nhiều cho lắm, sau khi bình tĩnh lại liền gọi điện thoại để nói rõ ràng với cậu ta."
"Cậu có nói cho cậu ta biết người cậu thích là tớ không?"
"Không có, " Giang Lẫm lắc đầu, dựa vào bả vai của Quý Minh Luân, thấy Quý Minh Luân kéo chăn lên ngực mình, cậu liền chủ động giơ tay lên bảo Quý Minh Luân nhét chăn vào, "Tớ cảm thấy vẫn chưa tớ lúc, cho nên không nói. "
Lấy nhiệt kế từ cái tủ trên đầu giường, Quý Minh Luân kéo áo thun của Giang Lẫm lên để cậu kẹp nó vào nách, sau đó nói: "Vậy cậu ta tin rằng cậu đã có người mình thích? "
"Hình như là tin rồi, sau đó cậu ta không nói gì nữa, mấy ngày nay cũng không có liên lạc với tớ."
Suy nghĩ một lát, Quý Minh Luân nói: "Thật ra lúc mới đến Tây An tớ đã nhìn ra Đặng Phong có gì đó không đúng, sau đó tớ còn hỏi thẳng cậu ta, nhưng cậu ta phủ nhận. "
"Cậu hỏi cậu ta? Cậu ta nói gì? "
"Cậu ta nói tớ nghĩ nhiều rồi." Tựa vào gối đầu, Quý Minh Luân giơ hai tay kẹp sau đầu, "Tớ đoán là do cậu ta không muốn để cho người khác biết nên mới giấu diếm. "
Thời gian Giang Lẫm tiếp xúc với Đặng Phong cũng không tính là dài, cậu biết rất ít về Đặng Phong, cậu hỏi: "Vậy chuyện xảy ra ở hồ bơi Đặng Phong cũng không biết sao? "
Ngày đó khi đi tới Giang Lẫm không nhìn thấy Đặng Phong, sau đó cậu gọi cho Đặng Phong để nói rõ ràng nhưng không nghe Đặng Phong nhắc tới chuyện ở hồ bơi.
Quý Minh Luân nói: "Hình như là vậy, ngày đó tớ cũng nói vài lời với Đặng Di, chắc là sợ bị mất mặt nên không có nói với Đặng Phong. "
Mở khóa điện thoại, nhìn tin nhắn mà Đặng Phong gửi tới, Giang Lẫm còn chưa nghĩ ra mình nên từ chối thế nào thì đã nghe Quý Minh Luân nói: "Đừng đến tiệm, nhìn bàn tay hiện giờ của cậu đi, không thể làm việc được. "
Bàn tay và ngón tay Giang Lẫm vẫn còn hơi sưng đỏ, quả thật không thích hợp đến tiệm để làm việc, hơn nữa cậu cũng không có cách nào đối mặt với Đặng Phong, đụng phải Đặng Di lại càng thêm lúng túng. Cậu gật đầu, nhập một dòng chữ: [Xin lỗi, tôi không thể làm mấy công việc trong tiệm được.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!