Chương 41: Con Thỏ Ngu Xuẩn 2

Dung Duyệt mỉm cười trong mơ, ngay sau đấy vai nó bị ai đó lung lay, Dung Duyệt lập tức mở mắt.

Khuôn mặt Lăng Tiêu gần trong gang tấc.

"Dung Duyệt, chúng ta sắp đến rồi, cậu chuẩn bị đi!"

Dung Duyệt ngồi dậy.

Lúc này Lăng Tiêu mới nhớ ra một chuyện.

"Học trưởng Thẩm Miên thi đậu đại học Lung Thành đúng không?! Cậu qua đây có nói với anh ấy không?"

Dung Duyệt trả lời không chút nghĩ ngợi: "Không nói."

Lăng Tiêu sửng sốt, sau đó lại thở phào nhẹ nhõm, dù sao tuổi tác của bọn họ hơn kém nhau nhiều như vậy, bây giờ một người ở Lung Thành, còn một người ở trấn Lung Cảnh, tình bạn này khó mà giữ gìn được.

Lăng Tiêu vừa nghĩ xong, Dung Duyệt đã nói: "Tôi muốn làm anh ấy bất ngờ." Biểu tình thoạt nhìn hết sức phấn khởi.

Lăng Tiêu: "...Ồ." Có đôi khi suy nghĩ của cậu thật sự quá dư thừa.

"Sau khi anh ấy tốt nghiệp hai người vẫn liên lạc à?"

"Tầm hai, ba tháng Thẩm Miên sẽ về gặp tôi."

Lăng Tiêu cảm giác trong câu nói của Dung Duyệt mang một chút khoe khoang.

"Hoạt động của sinh viên đại học rất nhiều, nếu cậu không nói trước với anh ấy lỡ đâu anh ấy ra ngoài, hơn nữa cậu biết anh ấy ở đâu à?" Lăng Tiêu không nhịn được nhắc nhở.

Dung Duyệt lấy điện thoại di động từ trong balo ra, lắc lắc trước mặt Lăng Tiêu.

"Hôm nay Thẩm Miên có tiết, học tới 12 giờ, lớp anh ấy ở phòng 106, tầng một nhà vật lý.

Nghỉ giữa giờ Thẩm Miên sẽ tản bộ ở sân điêu khắc."

Lăng Tiêu: "..." Cậu thật đáng sợ.

Chẳng mấy chốc, xe ô tô đã dừng hẳn.

Học sinh lớp 9 trường trung học Lung Cảnh chen chúc nhau đi xuống.

Dung Duyệt không sốt ruột nên tụt lại phía sau.

Nhưng khi vừa đứng vững, nó bất ngờ bị choáng ngợp bởi cảnh sắc trước mặt.

Khung cảnh nơi đây hoàn toàn bất đồng với trấn Lung Cảnh, các toà cao ốc san sát nhau, nhưng xây dựng cực kỳ có trật tự.

Kiến trúc nơi đây không giống với kiến trúc ngoài kia.

Nếu nói các công trình kiến trúc bên kia là những thương nhân bận rộn, thì nơi đây là những học sinh nho nhã, lễ độ, thấm đẫm mùi vị thư hương suốt một thế kỷ.

Người đi lại xung quanh đều là sinh viên đại học, trông thấy học sinh mặc đồng phục trường trung học Lung Cảnh cũng không để tâm.

Thẩm Miên đang sinh hoạt ở đây.

"Các em phải nhớ cổng ra, đến giờ thì tập trung ở đây nhé." Chủ nhiệm lớp phụ trách dẫn đoàn đang dặn dò.

"Nhà trường đã nói với hiệu trưởng Lung đại, các em có thể hoạt động trong trường, nhưng phải chú ý không được quấy rầy các anh chị khác, hơn nữa đừng đi xa.

Có chuyện gì nhớ gọi điện cho cô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!