Chương 13: (Vô Đề)

Edit: Châu

Buổi tối, lúc cha con Mộc Thành Tiết trở về phủ thì Thôi thị đã chuẩn bị xong bữa tối thịnh soạn, chỉ chờ mỗi hai người họ.

Sau khi Mộc Thành Tiết vào chỗ, mọi người mới dám động đũa, Mộc Cảnh Thanh ở bên ngoài cả ngày đã đói đến mức bụng dán vào lưng, ăn vội ăn vàng.

Mộc Thành Tiết thì vẫn luôn cau cau mày, dường như có tâm sự gì đó.

Thôi thị cũng không vội hỏi, chờ tới lúc ăn dưa hấu xong, bọn nhỏ đều trở về viện của chúng, mới hỏi: "Đại vương, việc hôm nay không thuận lợi à?"

Mộc Thành Tiết cũng đang định kể với bà: "Hôm nay ở ta hỏi thăm được ở viện Tiến Tấu một tin tức rất tệ, quân lương triều đình căng thẳng, Thánh nhân gọi chúng ta vào kinh, quá nửa là muốn chúng ta nộp thêm bạc."

Sau khi thực thi hai luật thuế mới thì không còn sưu cao thuế nặng nữa, thu thuế chỉ lấy tiền đồng.

Tài chính quốc gia được tăng cường, dùng để cũng cố quân đội nhằm trấn áp những nơi có Tiết độ sứ phản loạn.

Nhưng dần dần số lượng cấm quân ngày một lớn, quốc khố thu không đủ chi, triều đình bèn nhắm đến các địa phương khác.

Thôi thị cau mày: "Nam Chiếu vốn chẳng giàu có gì, của cải đều tập trung ở trong tay mấy đại thị tộc.

Nếu phải tiến cống thêm, chỉ sợ lại phải bổ lên đầu dân chúng, nhân dân cũng đã khó khăn lắm rồi.

Đây là chủ ý của ai thế?"

Mộc Thành Tiết nện lên tập giấy: "Hộ bộ Thị lang Bùi Diên Linh! Hôm nay ở viện Tiến Tấu, Bùi Diên Linh giương nanh múa vuốt ám chỉ muốn ta hối lộ, nhưng ta không để ý đến y."

Bùi Diên Linh vốn chỉ là Tiến sĩ Thái thường, vì Thư Vương thấy Bùi Diên Linh có năng lực tài chính, liền đề cử với Thánh nhân, nhờ đó Bùi Diên Linh mới có ngày hôm nay.

Người này quả thật là kẻ gian nịnh, từ ngày Bùi Diên Linh quản lý thuế má, luôn cùng Kinh Triệu doãn Tằng Ứng Hiền cấu kết làm chuyện xấu, chuyên dối trên lừa dưới.

Biết Thánh nhân cũng vơ vét của cải, Bùi Diên Linh không từ thủ đoạn nào bóc lột nhân dân, dân chúng vô cùng oán hận.

Nhưng vì Bùi Diên Linh giỏi a dua nịnh hót, mà sau khi cho Bùi Diên Linh quản lý tài chính, hàng năm Thiên Tử đều có thể thu vào tới năm trăm ngàn xâu tiền, nên những đại thần tố cáo Bùi Diên Linh đa số bị giáng chức quan, bị lưu đày.

Trên triều giờ không còn ai dám nói không với Bùi Diên Linh nữa.

"Ngày mai thiếp thân đưa Chiêu Chiêu và Thuận Nương về nhà, sẽ nói với anh cả chuyện này." Thôi thị nói, "Thiếp thân biết Đại vương khinh thường chuyện kết thân với bọn họ, nhưng mà thà đắc tội quân tử chứ không nên đắc tội tiểu nhân.

Vấn đề có thể dùng tiền tài để giải quyết thì không nên keo kiệt."

Mộc Thành Tiết biết Thôi thị nói có lý, nhưng tính tình ông thà chịu thiệt cũng không chịu khom lưng, chỉ hỏi sang chuyện khác: "Nàng muốn dẫn cả Thuận Nương đi Thôi gia à?"

Thôi thị gật đầu: "Nếu đã đưa nó đến đây, kiểu gì cũng phải dẫn nó đi xung quanh một chút, cho có thêm kiến thức.

Thiếp thân nghĩ, nếu có thể giúp nó tìm được một mối hôn sự ở kinh thành, sau này biết đâu có thể cùng Chiêu Chiêu giúp đỡ lẫn nhau.

Dù sao cũng là chị em nhà mình, cũng thân hơn người ngoài."

Mộc Thành Tiết nghe Thôi thị nói độ lượng như vậy, trong lòng lại cảm thấy rất khó chịu.

Dù cho bà vô cùng quan tâm đến ông, chỉ sợ trong lòng cũng vẫn còn để bụng chuyện Thuận Nương.

Lại nghĩ đến những chuyện năm đó, Mộc Thành Tiết tức khắc nghẹn họng.

"Những chuyện này, nàng cứ quyết đi." Mộc Thành Tiết ấp úng, "Ngày mai ta đưa Nhị lang vào cung, nếu như về kịp thì sẽ đến Thôi gia đón mọi người."

Thôi thị vốn còn muốn nói với Mộc Thành Tiết chuyện tìm thầy thuốc cho Mộc Cảnh Hiên, nhưng ông đã không còn chú ý nữa, đứng lên đi đến viện của Mộc Cảnh Thanh tìm cậu nói chuyện.

A Thường không nhịn bèn nói với Thôi thị: "Đứa con mà Đại vương để ý nhất từ trước tới nay chỉ có Thế tử, Tứ lang quân chỉ là con của thiếp, Vương phi không cần quá quan tâm chuyện của nó đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!