Chương 34: (Vô Đề)

Nàng vội vàng lắc đầu, cảnh tượng cái m.ô.n. g của tiên hạc suýt nữa bị c.ắ. n trụi lông vẫn còn rõ ràng trước mắt, không thể nói là không thê thảm.

Sau đó, Ninh Hữu Lí tìm được một vị trí tuyệt hảo có vật che chắn, dùng túi lưới mịn đựng trứng Ẩn Ngư, chìm vào trong nước.

— Nơi này có một đoạn gỗ mục kẹt ở bờ ao, rêu xanh mọc um tùm, có thể tiếp nhận đủ ánh mặt trời và nhiệt độ.

Tiếp theo, cũng chỉ còn lại công việc ghi chép hình dạng của các hồ Linh Vân Trì.

Tuy nhiên, hai canh giờ sau, Ninh Hữu Lí vẫn không thể xem hết từng cái ao còn lại.

Đây vốn là một công việc rất nhanh chóng, tuần tra xung quanh một phen là được, nhưng cho đến tận trưa, Ninh Hữu Lí vẫn đang chậm rì rì di chuyển dọc theo đường núi.

Nàng đã dành thời gian để "xã giao".

Đệ tử trên Linh Vân Phong không tính là nhiều cũng không tính là ít, ngày thường nếu đi đường chính cũng có thể thỉnh thoảng thấy vài người. Nhưng vị trí của các hồ phần lớn đều yên tĩnh, nên gần như không có khả năng tiếp xúc với người khác, tiết kiệm được không ít thời gian vụn vặt.

Nhưng lần này chủ yếu là để mở rộng vòng quan hệ, nên phải làm ngược lại. Một khi nhìn thấy qua khe đá, lùm cây có đệ tử ngoại môn của Linh Vân Phong, nàng liền đi ra chào hỏi một cái cho quen mặt.

Chào hỏi người xa lạ đối với Ninh Hữu Lí không phải là chuyện khó, việc có thể chặn phong chủ Linh Vân Phong ở sơn môn đã đủ để chứng thực điểm này. Những ngày trước, vì muốn làm quen với hệ thống, làm quen với Linh Vân Trì, nàng chỉ giao thiệp qua loa với vài người. Hiện tại, đã đến lúc nên chủ động làm quen thêm một ít người.

Dù sao, "bạn bè" cũng tương đương với "mối quan hệ".

Dù nàng chỉ là một người làm công, có thể quen biết thêm vài người, sau này giao tiếp các phương diện cũng tiện lợi hơn — đặc biệt là để đối mặt với cốt truyện sau này…

Giờ chính ngọ, dấu chân trên núi rõ ràng đã ít đi. Lúc trước còn có thể thấy không ít đệ tử nội môn ngự kiếm bay qua trời, đệ tử ngoại môn kết bạn đi qua núi, hiện tại thì một hồi lâu cũng không thấy bóng người.

Ninh Hữu Lí đã tuần tra đến hồ thứ ba, đang chuẩn bị dọn dẹp một chút để rời đi, quay đầu liền nghe thấy vài tiếng cười đùa vui vẻ.

Trên con đường nhỏ xuyên rừng trúc, ba nữ tu sĩ cùng là đệ tử ngoại môn đi tới, không biết đang bàn luận chủ đề gì thú vị.

Quan trọng hơn là, nàng thấy được linh thạch trong tay một người trong số họ.

Trong suốt, thông thấu, linh khí nồng đậm.

Cái gọi là linh thạch, tức là tiền tệ thông dụng trong giao dịch ở Tu chân giới. Loại đồ vật này trong túi gấm của đệ tử ngoại môn mới vào sơn môn cũng có đặt một trăm viên để tiêu dùng hàng ngày, chỉ là cho đến nay, nàng cũng chưa tiêu một xu.

— Thanh Quân Tông đúng là một nơi tốt, vừa bao ăn lại bao ở, thật sự không có chỗ tiêu tiền.

Hồi tưởng lại cốt truyện trong sách, Thanh Quân Tông đích xác có một nơi để đệ tử trong tông môn giao dịch mua bán. Ở nơi đó, nữ chính đã nhặt được một món bảo bối khiến người ta đỏ mắt; nam chính ban đầu không một xu dính túi, lại không phải là đệ tử nội môn, đã dựa vào việc bán đồ vật để kiếm được một khoản tiền cấp bách.

Ninh Hữu Lí cũng có chút hứng thú với nơi này, trong lòng hỏi hệ thống: [ Nơi đó gọi là gì ấy nhỉ? ]

Cốt truyện chi tiết nàng không nhớ rõ lắm, may mà chi tiết đều có thể tra từ hệ thống.

[ Thiên Hành Các. ]

Có được đáp án, Ninh Hữu Lí sửa sang lại lá cây vướng trên quần áo, lơ đãng đi ra ngoài, vừa vặn đụng phải tầm mắt của ba vị tu sĩ kia.

"Chào các vị sư tỷ." Ninh Hữu Lí đầu tiên là kinh ngạc một chút, sau đó lộ ra một nụ cười dễ mến.

Ting Ting Tang Tang

- vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Ba người dừng bước.

"Ủa, gương mặt lạ quá." Người cao nhất trong số họ nhìn kỹ Ninh Hữu Lí vài lần, lại nhìn trang phục trên người nàng, cười trêu chọc: "Linh Vân Phong có sư muội đáng yêu như vậy từ khi nào thế? Cẩm Nhu, sao ngươi cũng không nói cho bọn ta biết."

Nữ tu sĩ được gọi là Cẩm Nhu quả đúng như tên, dáng vẻ thật sự dịu dàng, ngay cả biểu cảm kinh ngạc cũng rất ngọt ngào. Nàng ngạc nhiên đ.á.n. h giá Ninh Hữu Lí một phen, lắc đầu nói: "Cái này ta cũng thật không biết. Từ sau khi bị gọi đến hồ Ánh Huy hỗ trợ… À, hình như có nghe nói Linh Vân Trì có người mới tiếp quản, nếu không ta đã sớm bị gọi về rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!