Chương 28: (Vô Đề)

Nhưng điều khiến hệ thống không ngờ tới là, Ninh Hữu Lí chỉ làm một cái bệ đá rất nhỏ.

Chỉ lớn bằng vòng tay của hai người.

Bởi vậy, khi chức năng lam đồ chiếu lên trên, cũng chỉ có thể hình thành phạm vi chế tác lớn chừng đó.

Tại sao không làm lớn hết mức có thể chứ? Đối mặt với sự nghi ngờ của hệ thống, Ninh Hữu Lí hỏi lại: "Tại sao phải lãng phí như vậy?"

Hệ thống khó hiểu: [ Chức năng này cấp bậc hiện tại rất thấp, mỗi lần làm một 'bệ vẽ' đều có thời gian hồi chiêu (CD), làm tốt ngay từ đầu sẽ tiện hơn mà. ]

Ninh Hữu Lí đáp: "Không sao, phần lớn ta đều phải tự tay lắp ráp, chức năng này không dùng đến nhiều."

Hệ thống: ?

Ti mặc trúc sau khi cắt ra, bên trong có hoa văn tự nhiên, chỉ cần ghép hai đoạn lại thành công, sẽ vô cùng chắc chắn.

Nhưng có vô số đoạn như vậy, ngắn thì vài chục centimet, dài thì hơn mười mét, căn bản không thể đặt chúng vào trong "bệ vẽ".

Ninh Hữu Lí đứng trước "bệ vẽ" — sau khi hệ thống kích hoạt chức năng này, bên trên xuất hiện một lớp màng nước màu lam nhạt mà chỉ nàng có thể nhìn thấy.

"Vậy, cái này vẽ thế nào?"

[ Dùng cái này. ] Hệ thống tạo ra một cây bút kỹ thuật số vô hình, đưa tới tay Ninh Hữu Lí.

Ninh Hữu Lí cầm lấy bút, vẻ mặt ngưng trọng, vẽ vài nét lưu loát lên trên.

Một cái… hai cái vòng tròn?

Hệ thống quan sát gần nửa ngày, phát hiện nó thế mà không hiểu đây là cái gì!

"Pháp lan." (Mặt bích/Flange)

Ninh Hữu Lí bình tĩnh nói hai chữ.

Hệ thống quay đầu đi tra kho từ vựng, cuối cùng hiểu ra Ninh Hữu Lí muốn làm một cặp khớp nối có thể tháo rời, dùng để liên kết hai đầu cây trúc.

[ Tính khả thi là… 99%? ]

Hệ thống ngơ ngác.

Ninh Hữu Lí không để ý, quay đầu đi kéo hai đoạn cây trúc, nhắm hai đầu đặt lên "bệ vẽ".

Chức năng được kích hoạt, hệ thống bị buộc bắt đầu vận hành.

[ Lam đồ đang quét — Xét duyệt thông qua — Đã hoàn thành. ]

Sau vài tiếng vang, cây trúc còn lưu lại ánh sáng xanh lam đã được nối liền từ chỗ gãy, thậm chí còn có thể xoay 360 độ.

"Bởi vì ở đây không có đinh ốc, nên ta dùng kết cấu mộng và lỗ mộng." Ninh Hữu Lí giải thích.

Thời gian tiếp theo, Ninh Hữu Lí ở bên bờ Linh Vân Trì không người, lắp ráp xong toàn bộ ống lọc. Bởi vì đây là hồ thí nghiệm, thiết bị tổ hợp lại cũng không cồng kềnh, dễ dàng đẩy vào trong ao, phối hợp với móc gài ở đầu trên gài vào thành đài. Chỉ còn thiếu một bộ phận nữa là có thể đưa vào sử dụng.

Máy bơm nước.

Ở Tu chân giới không có điện, Ninh Hữu Lí sớm đã tìm được máy bơm nước thiên nhiên tốt nhất, đó chính là thác nước chảy ngược mà trong sách đã miêu tả kỹ lưỡng.

Nó nằm ở bên cạnh hồ thứ 15 dưới chân núi Linh Vân Phong, dòng nước chảy ngược với quy luật thông thường, từ dưới lên trên, vô cùng hùng vĩ, là kỳ quan hiếm thấy ở Thanh Quân Tông, thậm chí cả Tu Tiên giới. Theo cốt truyện nguyên tác, dưới ngọn nguồn của thác nước này có giấu bí bảo, nam chính bị đồng môn ghen tị hãm hại, trượt chân rơi vào thác nước, và đã nhận được kỳ ngộ lớn nhất ở bên trong.

[ Kỳ ngộ này ký chủ cũng không có hứng thú sao…? ] Hệ thống cảm thấy nó thật sự đã vớ phải một con quỷ. Theo lẽ thường của con người, ai cũng sẽ có khao khát đối với bảo tàng, Tu chân giới càng có vô số tiền lệ cướp đoạt kỳ ngộ của người khác. Vị ký chủ này của nó có phải là quá đạm bạc rồi không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!