- Đến rồi!
Mọi người bất chợt nhìn về đám xương cốt vô tri kia. Chờ đợi chúng nó tiếp tục hình thành. Vô số sát khí ngùn ngụt bùng phát, toàn bộ không gian Tử Vong Thâm Uyên ngập tràn trong khí lạnh. Tàn hồn gào khóc bay khắp nơi.
Lạch Cạnh!
Rốt cuộc, một bộ xương mang tu vi Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong lại đứng dậy.
Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch…
Bất quá không phải là năm tiếng động xương cốt vang lên nữa.
- Làm sao có thể!
- Cái này…mẹ nó!
- Ta không muốn đi bí cảnh nữa, ta muốn đi về!
Giờ đây, ngay cả đám đệ tử của Thiên Địa Minh cũng đã bủn rủn tay chân, đám người đứng phía xa quan sát thì khó khăn nuốt một ngụm khô khốc, thầm nghĩ mình đúng là sáng suốt.
Bởi vì trước mặt họ là một quân đoàn khô lâu, tên nào tên nấy đều tản mát ra khí tức hùng hậu.
Đám người Thiên Địa Minh ngưng trọng đến cực điểm nhìn đội quân khô lâu trước mắt, tổng cộng năm mươi tên khô lâu mang theo tu vi Hư Hồn Cảnh đỉnh phong, hàng trăm tên còn lại đều là Hư Hồn Cảnh trải dài đủ các cấp độ.
Còn về phần khí tức Ý Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh, chính là một biển xương cốt trắng xóa.
Siêu đội quân khô lâu, chính thức làm toàn trường khiếp hãi.
Đến nước này, chúng cao tầng Thiên Địa Minh cũng không thể ngồi yên một chỗ được nữa, từ bên trong mỗi thế lực lại đi ra thêm một vị Phi Hồn Cảnh. Ngay cả các gia chủ và tộc trưởng cũng phải xuất động.
Thiên Địa Minh tổng cộng có đến mười lăm cường giả Phi Hồn Cảnh, toàn bộ bọn họ đều tập trung sự chú ý vào năm mươi cỗ khô lâu Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng đang lặng lẽ đứng đó.
Các cường giả Hư Hồn Cảnh của Thiên Địa Minh cũng không còn ẩn giấu nữa, toàn bộ đều tỏa ra khí thế bức người, nhắm vào quân đoàn khô lâu đông nghịt trước mắt.
- Đệ tử Thiên Địa Minh! Giết!
Bách Lý Lạc Vân khí thế bừng bừng quát lớn, gió lốc quanh người ngưng thực đến cực điểm chưởng ra một cơn lốc đen kịt oanh tạc đám khô lâu.
Oành!
Không gian nứt vỡ như thủy tinh, hơn mười bộ khô lâu nát bấy thành bột mịn, đám đệ tử Thiên Địa Minh nhìn thấy cảnh này thì thập phần hưng phấn, cả đám điên cuồng lao vào chém giết.
Lam Thiên Ngạo Thế cũng không thua kém, thiên lôi nện mạnh xuống tạo thành một hố sâu đến vạn trượng, hơn mười cỗ khô lâu bị đánh văng tung tóe các bộ phận rơi vãi khắp chiến trường.
Trong vòng chiến yếu hơn, vô số xương trắng bị các đệ tử Thiên Địa Minh nghiền thành bột mịn, thanh âm răng rắc truyền ra khắp nơi.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, đám người bên ngoài không khỏi sốt ruột, một vị Trưởng Lão của Thiên Ưng Cung không nhịn được mà hỏi:
- Tinh Ngân Cung Chủ, chúng ta cứ đứng nhìn bọn họ độc chiếm toàn bộ Tử Vong Thâm Uyên như thế này sao?
Thiên Cực Tinh Ngân lúc này lại vô cùng điềm tĩnh, nàng nói:
- Không vội, xem tình hình trước đi, ta cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu.
Mọi người nghe vậy cũng chỉ đành tiếp tục quan sát. Tình cảnh như vậy cũng diễn ra ở những trận thế còn lại là Phượng Linh Thần và Long Linh Thần, bất quá ai cũng án binh bất động chờ đợi kết quả.
Vũ Lôi Phong nhìn một màn trước mắt, ánh mắt trở nên ngưng trọng hơn vài phần, Lưu Thiên Kim cũng cảm thấy một cỗ lực lượng nguy hiểm hiện hữu khiến nàng bất an.
Những người đang chiến đấu thì càng cảm thấy trong lòng không ổn định, tâm trí rung lên rất loạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!